Trong tay Chu Hiên Di hiện tại không có gì để chiến đấu với lũ sói máu lạnh, chỉ có khẩu súng lục bên mình phòng thủ.
Chúng gầm gừ, nước dãi quanh miệng chảy nhễu nhão như đã rất lâu mới thấy con mồi ngon. Những chiếc răng năng vàng ố nhe ra trực chờ xé thịt.
Đếm sơ cũng đến hàng chục con, Chu Hiên Di biết chuyến này lành ít dữ nhiều, muốn tiến cũng không được.
Nhận thấy tình hình không ổn, cô liều mạng quay đầu chạy vào trong hang.
Lũ sói đói lúc đầu vẫn đuổi theo cô ráo riết nhưng được nửa đoạn chúng lại chùn chân, không hẹn mà quay đầu lại chạy thụt mạng.
Cô vẫn cắm đầu chạy vào trong hang tối mà không biết chuyện gì đã xảy ra tiếp theo.
Bên trong hang dần có ánh sáng hắt ra mờ ảo. Lúc này cô chạy chậm dần rồi đứng khựng lại. Cô bàng hoàng nhìn quanh chân mình, là hàng chục xác chó sói nằm la liệt chất đống. Máu của chúng nhuốm đỏ cả đoạn đường vào trong.
Cô chắc chắn rằng đây chính là lý do lúc chó sói không đuổi cô nữa.
Tuy sợ nhưng chân cô vẫn tiến sâu vào trong, tay bịt mũi lại vì không chịu được mùi tanh nồng của máu thịt.
- Thượng tướng, ngài ngồi nghỉ chút đi, bọn tôi sẽ không sao đâu.
Chu Dạ Quân quắc ánh mắt lạnh lùng những tên thuộc hạ vừa nói khiến anh ta im bặt, đoạn tay anh vẫn sơ cứu vết thương cho các thuộc hạ của mình.
Bộ đồ quân nhân của anh không còn nguyên vẹn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-ban-yeu-khong-kiem-soat/3005399/chuong-38.html