Cho dù trước đó Chu Hiên Di đã rất nỗ lực tập luyện nhưng vì sự cố ám sát nên cơ thể có không ít thương tích, nó đã làm ảnh hưởng đến kết quả cuối cùng của cô.
Cô cùng những người bị bỏ xa chạy về đích. Khi cô về tới đích, đồng loạt tiếng vỗ tay tán thưởng vang lên, còn cô chưa kịp nhận lời tán thưởng thì cơ thể đã đến mức báo động mà ngất lịm đi.
Khi cô tỉnh dậy cũng là trưa ngày hôm sau.
Tô Kiều Ân đang ngồi bên giường giúp cô thay khăn đắp lên đầu.
Cô ngồi dậy, mặc kệ cơ thể đau nhức định đứng dậy vội vàng đi đâu đó thì bị Tô Kiều Ân ngăn lại.
- Cơ thể đã yếu còn muốn đi đâu?
- Tìm… giáo quan.
- Ở yên đây để tôi đi gọi thầy ấy cho.
Không lâu sau Tô Kiều Ân dẫn giáo quan Phạm bước vào, trên tay anh ta đang cầm bảng thành tích.
Thấy giáo quan đến Chu Hiên Di định đứng dậy chào hỏi thì anh ta xua tay:
- Này, không cần, em nằm xuống, tôi đọc thành tích cho em ngay.
Lúc này cô mới chịu nằm nhưng tâm thế vẫn thấp thỏm không yên.
Giáo quan Phạm trút một hơi thở dài, sau mới lên tiếng:
- Binh sĩ Chu Hiên Di đã tham gia đầy đủ các bộ môn trong bảng xếp hạng. Trong đó có ba môn xếp hạng nhất, hai môn xếp thứ hai,… môn cuối cùng xếp thứ 108. Tổng kết xếp hạng mười bảy toàn đoàn. Hết!
Chu Hiên Di nghiến răng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-ban-yeu-khong-kiem-soat/3005389/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.