- Sao lại tại tôi? Ai bảo tôi muốn lấy em?
- Còn không phải ư?
Hiên Di lấy tay quẹt đi nước mắt, rõ ràng lúc trước anh bảo muốn kết hôn cùng cô kia mà, nay lại chối là thế nào?
Chu Dạ Quân búng trán cô, hệt như lúc trước anh hay trêu cô:
- Tôi chỉ muốn chịu trách nhiệm với Tiểu Minh thôi. Em nên cảm ơn vì đã lấy được giống tốt để sinh con đi.
- Cái gì?
Trình tự luyến của anh quả thực thượng thừa. Mới ngày nào cong giờ cô uống thuốc tránh thai, nay đã tự công nhận giống của mình tốt.
- Tiểu Minh được dạy dỗ tốt nên mới được như thế.
- Vậy em nói đi, tại sao con lại đẹp trai như thế? Chẳng phải là do cha nó di truyền ư?
- Nói chuyện với anh chẳng được gì cả, thôi anh ra ngoài đi.
Cô phẩy tay xưa đuổi thì bị anh bắt lấy:
- Nên nhớ, em không có quyền đuổi tôi ở căn nhà này!
- Sao cũng được.
Cô xuỳ một tiếng rồi lên giường đắp chăn nằm, mặc kệ anh.
Chu Dạ Quân bị cô gái nhỏ vừa được huấn luyện kia làm cho bực tức. Xem ra anh gửi cô vào đấy cũng không hoàn toàn đúng đắn.
Nhưng rồi bèn khoé miệng anh chợt nợ nụ cười bí hiểm, con ngươi xanh lam dần đục ngầu. Anh trèo lên giường cố định người cô ở dưới thân.
Hiên Di đang nhắm mắt, anh có thể nghe thấy tiếng thở đều của cô.
Làm gì có chuyện cô ngủ nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-ban-yeu-khong-kiem-soat/3005378/chuong-48.html