Đến giờ cử hành hôn lễ, khi cô dâu tiến vào một mình trong bộ váy trắng tinh khôi, các quan khách đều mắt chữ A mồm chữ O nhìn Khổng Hiên Di.
Bởi vì cô quá đỗi xinh đẹp. Từ nước da, vóc dáng cho đến khuôn mặt tinh tú được trang điểm kĩ lưỡng đều toát lên nét đẹp của một nữ thần.
Hiên Di một mình bước đến bên Chu Dạ Quân, đặt tay mình lên tay anh rồi đối diện trước vị chủ hôn. Chu Minh Nhất Thiên lon ton chạy theo đường rải hoa đến bên trao bó hoa hồng cho mẹ mình. Cậu bé còn bắt mẹ cúi người thì thầm to nhỏ với mẹ.
Hồ Xuân Như ngồi dưới lấy khăn tay khẽ chấm nước mắt.
Chủ hôn bắt đầu theo nghi lễ đọc lời tuyên thệ, mọi thứ vẫn diễn ra tốt đẹp cho đến khi cánh cửa nhà thờ mở ra thêm một lần nữa, một cô gái cùng bộ váy trắng xoè ngắn có đuôi thướt tha cầm bó hoa bách hợp đi vào.
Từ cách đi đoan trang nhẹ nhàng, thân hình chuẩn chỉnh từng mi li mét đến nụ cười nhẹ trên khoé môi đều cho thấy cô ấy hẳn đang rất hạnh phúc.
- Chuyện gì vậy?
- Hai cô dâu ư?
- Đại tiểu thư nhà họ Tử đây mà, không phải cô ấy đã chết rồi sao?
- Nhà họ Tử hôm nay cũng không có ai tới dự hôn lễ, nhưng ăn mặc như vậy có phải là quá đáng rồi không?
Mọi người bắt đầu xì xào nhốn nháo. Thuộc hạ của Dạ Quân cũng chạy vào ngăn hỗn loạn nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-ban-yeu-khong-kiem-soat/3005372/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.