- Còn muốn tôi trả lời?
Hiên Di gật nhẹ, hướng đôi mắt ươn ướt nhìn Dạ Quân.
Anh như tức điên lên, vò đầu, thở hắt một tiếng rồi đè cô xuống giường:
- Phải đấy. Tôi yêu em, yêu em đến phát nghiện.
Cứ tưởng nghe được câu trả lời này Hiên Di sẽ hài lòng, nhưng cô đột nhiên bật cười, nước mắt cùng lặng lẽ rơi:
- Haha, người như anh thì biết yêu là gì? Anh năm lần bảy lượt làm tổn thương tôi và những cô gái khác. Chẳng phải khi trước anh muốn trả thù too vì Tử Yên sao? Bây giờ anh lại nói yêu tôi…
Cô chỉ ngón tay xoáy vào tim anh:
- Trái tim của anh chính anh còn không hiểu rõ, tốt nhất anh nên chết đi thì hơn, đỡ làm khổ người khác.
Cô cứ tuôn một tràng những lời chỉ trích anh.
Chu Dạ Quân tối sầm mặt, quát lên:
- Tôi là cha của con em đấy, nói chết là chết thế nào?
- Tôi mặc kệ!
Sự áy náy trong tim Hiên Di đã bộc phát thành lời nói không thể thu lại. Cô chỉ muốn có hạnh phúc, tuy nhiên ông trời thật sự muốn cô phải sống trong sự hối hận suốt đời.
- Khổng Hiên Di, em nghe cho rõ này, tôi chỉ nói một lần duy nhất.
Cô bịt tai lại, quay đầu không muốn nghe một câu nói dụ hoặc nào của tên này nữa.
Chu Dạ Quân lạnh lùng đem hai tay cô cố định trên đỉnh đầu, ép cô phải nghe bằng được lời anh sắp nói.
- Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-ban-yeu-khong-kiem-soat/3005371/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.