– Chúng ta như ngẫu nhiên giống nhau, ở trong cùng lưu luyến, dường như bị thương linh hồn, thẩm thấu trống rỗng nội tâm. –
Ta đi ở trên đường, lửa giận trong lòng không chút nào nguôi lại.
Phác Trí Mân là gì, cậu ta có tư cách gì chỉ trích ta, cậu ta hẳn là quên mất đi, cậu ta chỉ là ta nam sủng của ta.
Ta làm sao có khả năng sẽ đi đau lòng cho cậu ta? Thực nực cười!
Ban đầu là cậu ta phản bội ta, ta làm sao có khả năng sẽ đau lòng cho một tên tiện nhân!
Ta không ngừng thuyết phục chính mình, ta không yêu Phác Trí Mân, mãi cho đến lúc tâm tình có chút bình tĩnh mới ngừng lại.
Trong lúc vô tình, ta đi tới trước một quán bar, đây là quán mà ta đã tới trước kia.
Hiện tại cũng không có chuyện gì, đi uống rượu cũng không sao.
Ta đi thẳng vào, dù cho bây giờ là buổi chiều, cũng có rất nhiều người ở đây uống rượu.
Trên sàn nhảy có rất nhiều MB nhảy rất nóng bỏng, không ngừng tung ánh mắt mị hoặc đến dụ dỗ người, cũng không ít người đi tới.
Ha ha, lúc trước Phác Trí Mân cũng là như vậy, đi câu dẫn người khác, sau đó rời bỏ ta.
Ta mua mấy bình rượu, sau đó tìm nơi không có người uống.
Nơi này đối với ta mà nói thật sự rất buồn nôn, ta hận không thể ra khỏi nơi này.
Nhưng nơi đây lại là một nơi có thể tiêu sầu, mượn rượu tiêu sầu.
Ta không ngừng rót rượu cho chính mình, làm cho nhiều người khó chịu ta cũng không quan tâm, chỉ uống.
Ta bây giờ còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-vong-nga/585059/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.