Sau bữa sáng thì Tô Tĩnh cũng rời khỏi nhà để lên công ty Trần Kim nhìn cánh cửa to lớn đã được đóng chặt thì tặc lưỡi:
"Chậc!.... Anh ta khóa cả cửa sao? Khốn Kiếp! Mình phải làm gì để rời khỏi đây bây giờ chứ?"- Đưa mắt nhìn xung quanh cậu nhếch mép: "Ồ! ở đây có khá nhiều camera quan sát nhỉ? vậy thì chắc hẳn phải có phòng điều khiển!"
Trong đầu Trần Kim vừa lóe lên một ý tưởng gì đó cậu chạy khắp nhà mở tung từng cánh cửa phòng ở các tầng, người hầu thấy vậy chỉ biết cuối mặt chẳng ai giám hó hé một lời nào về hành động của cậu vì đơn giản trước khi ra khỏi nhà Tô Tĩnh đã nói chỉ cần cậu không tìm cách bỏ trốn thì dù cậu có phá tung căn nhà này đi nữa họ cũng không được cang thiệp vào, tìm mãi Trần Kim cũng tìm được căn phòng mà mình muốn, bước vào trong cậu đắc ý cười:
"Ha! Anh không cho tôi ra ngoài? Được thôi! Tôi sẽ phá tung tất cả những gì anh đã lập ra. Để thử xem anh còn đắc thắng với tôi được không!? Hừ!"- Ngồi vào ghế hai bàn tay trắng nõn với những ngón tay nhỏ nhắn bắt đầu chạm vào những nút trên bàn phím. Những con chữ và số liên tục xuất hiện trước mắt Trần Kim trong đôi đồng tử màu nâu sẫm toàn là những dãy số khác nhau.
Ba mươi phút trôi qua trên màng hình máy tính lúc này là hình ảnh phản chiếu qua camera của Tô Tĩnh ở công ty, cười đắc ý Trần Kim nhìn hình ảnh đó lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-thay-the-ki-bum/3493903/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.