Đôi mắt nghi hoặc của Tô Tĩnh nói lên là hắn chẳng thể tin vào cái lý do vớ vẩn mà cậu vừa bao biện cho hành động bỏ trốn của mình, bước xuống từng bậc cầu thang hắn nói:
"Uống nước? Lời bao biện hay đấy, thôi được rồi tôi sẽ tin cậu một lần coi như là lời xin lỗi cho tối hôm qua."- Tô Tĩnh bước qua mặt Trần Kim đi thẳng xuống nhà không quay đầu lại dù chỉ một lần, trong lòng có chút hụt hẫng nhưng cậu vẫn đi theo hắn.
Đi vào phòng ăn Trần Kim kéo cái ghế đối diện Tô Tĩnh ra ngồi xuống, cậu cứ nhìn hắn chằm chằm không rời mắt khiến hắn thấy khó chịu mà cau mày:
"Cậu muốn nói gì thì nói đi! đừng có nhìn tôi như thế, khó chịu chết đi được!!"
Đánh mắt xung quanh không thấy ai, Trần Kim lấy cang đảm hỏi: "Anh thật sự muốn tôi ở đây sao? Tại sao lại là tôi vậy??? Lâm Bảo có rất nhiều bạn mà..."
Tô Tĩnh không trả lời hắn dùng một hành động dứt khoát ngồi dậy nắm lấy cổ áo cậu kéo về phía hắn Trần Kim cứ thế bị kéo lên bàn ăn, ngước mặt nhìn cậu hắn cười nhẹ:
"Hừ! Thứ tôi cần không phải một người bạn của A Bảo! Thứ Tôi cần là một Vật Thay Thế cho em ấy lúc em ấy không có ở đây!"
Hai tai Trần Kim đỏ ửng vì vừa ngại lại vừa tức, Bàn tay rắn chắc của hắn vòng qua eo cậu rồi luồn lên trên lưng:
"Anh lại định làm cái gì đấy!! Dừng Lại!!"- Hai tay Trần Kim nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-thay-the-ki-bum/3493902/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.