Cô dẫn đầu đi vàotrong, giống như tiểu gà mẹ đầy ý chí chiến đấu, kiêu ngạo mà ngẩng caođầu, mang theo nụ cười bất khuất đi vào. Khi chạm mặt Lăng Khắc Cốtgiống như u linh đứng ở chân cầu thang, lạnh lùng nhìn bọn họ. Trên mặtcủa anh không có bất kỳ vẻ gì, chỉ là tròng mắt đen sâu tựa biển nhìnchằm chằm gương mặt đã có chút mượt mà của Hi Nguyên. một khắc Hi Nguyên nhìn thấy Lăng Khắc Cốt kia, thân thể không tự chủ được trở nên cứngngắc, mười ngón tay của cô ghim thật sâu vào trong thịt, nhưng nụ cườitrên gương mặt lại trở nên ngọt ngào hơn, càng kiêu ngạo hơn, cô nhìnthẳng vào ánh mắt lạnh lùng của Lăng Khắc Cốt, giống như đóa hồng maingạo nghễ trước bão tuyết, tỏa ra hào quang rực rỡ mê người.
"Anh, cặp tài liệu của anh." Đang lúc này, Thang Mang Lâm từ trên lầu lo lắng chạy chậm xuống.
"Băng Nhi, chậm một chút, cầu thang rất dốc." Lăng Khắc Cốt ba bước cũng làmthành hai bước xoay người lại nghênh đón, vươn tay nhẹ nhàng đỡ ThangMang Lâm.
Hi Nguyên nhìn Thang Mang Lâm mặc áo bà bầu, không khỏi cảm thấy rất châm chọc. Cùng là mang thai đứa bé của anh, anh đối vớiThang Mang Lâm cứ cẩn thận như vậy, đối với mình thì lại vứt bỏ khinhkhi. Trong lòng ê ẩm từng trận, cô hít mạnh một hơi, khiến cho nước mắtkhông rơi xuống.
"Bé con, cẩn thận một chút. Chú đỡ cháu lênlầu." Ngân Báo sải bước đuổi theo cô, giống như người đàn ông thâm tìnhcưng chiều người tình, nắm thật chặt những ngón tay đang không ngừng run rẩy của Hi Nguyên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-rieng-cua-tong-giam-doc-mau-lanh/1220190/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.