''Vương Sở Nhiên ,ván cược này xem ra tôi thắng trắng rồi''
''...''Vương Sở Nhiên không nói gì mím môi cắn chặt răng''Chúng ta gặp nhau được không?''
''Tôi sẽ qua rước em ''
Hắn nhìn vào định vị trên điênn thoại , bước ra xe lái thẳng đến chổ cô.
''Lại gặp nhau rồi'' hắn nhìn chằm chằm cô gái bé nhỏ . Cô chỉ mặc một chiếc áo sơ mi cùng với chiếc quần đen trông đơn giản.
Cô chỉ nhìn anh không nói một lời từ khi lên xe cho đến khi đến nơi
Hắn đưa cô đến khách sạn ?
Khách sạn này có khoảng mười tầng , ba tầng dưới kinh doanh cho thuê phòng ở, nghĩ dưỡng.Từ tầng thứ tư họ để bán và dĩ nhiên khách sạn này là của hắn . Nhậm Địch kéo cô đi, Sở Nhiên ngơ ngác nhìn xung quanh , nó quá đỗi rộng . Nhậm Địch ấn thang máy lên tầng 6 , ngay cả thang máy cũng được mạ vàng bóng.Ting...Ting..thang máy dừng lại.Trên tầng 6 có đúng một phòng ,lối đi thang máy vào phòng, được trải một thảm đỏ đun trông thật ấm cúng.Nhậm Địch mở cửa phòng ra rồi kéo cô vào ,chốt lại.Vương Sở Nhiên nảy giờ chỉ biết đi theo anh ,ánh mắt hiếu kì ngó nghiêng ngó dọc.Căn phòng rộng quá cô được dẫn đi tham quan. Phòng có gian bếp,có phòng sách , phòng tập gym với các máy tập và ở một góc có bàn bi-a.Phòng riêng có một gian quần áo , giày và phụ kiện.Đến phòng ngủ thì lại càng choáng ngộp sàn lát gỗ mịn trải thảm dày lối thiết kế tông lạnh tường sơn màu xám, trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-nho-me-nguoi-cua-tham-thieu/2830236/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.