Đúng như lời hứa hôm trước với anh thì hôm nay nó phải đi mua len về đan khăn tặng anh. Sắp hết lạnh rồi mà anh nhất định phải bảo nó đan khăn cho bằng được cơ. Thôi thì chiều anh vậy, đan xong mà hết lạnh thì để đến mùa đông năm sau anh quàng khăn cũng được. Tung tăng ra khỏi nhà, nó lấy xe đạp đi mua len.
Kể ra thì lâu rồi nó cũng chưa dạo phố nên hôm nay đạp xe quanh phố một chút, dạo này thời tiết đang đẹp. Lượn lờ một chút, cuối cùng nó cũng đến tiệm len quen thuộc. Dựng xe ngoài cửa, nhờ bác bảo vệ trông cẩn thận, nó mới yên tâm vào mua len.
Đang chăm chú lựa chọn màu len phù hợp thì nó nghe thấy tiếng cãi nhau.
\- Thưa bà, tại con mèo của bà nhảy vào thùng len bới lung tung nên cửa hàng của chúng tôi mới bừa bộn thế này.
\- Tao nói cho chúng mày biết, có mỗi mấy cuộn len mà lải nhải suốt từ nãy đến giờ. Nhân viên thì đi mà dọn đi chứ lại còn đứng đây bắt bẻ khách hàng.
\- Thưa bà, con mèo đã làm hỏng số len của cửa hàng, tôi mong bà có thể bồi thường thiệt hại cho chúng tôi.
\- Cần tiền thì nói mẹ đi, vòng vo mãi. Cái loại nghèo hèn như chúng mày cũng chỉ thế thôi.
Nó bước ra xem có chuyện gì thì được chứng kiến cảnh tượng khá thú vị. Chị nhân viên bị bà khách xúc phạm mà không dám phản bác, chỉ biết im lặng. Nước mắt chị đã rơi từ lúc nào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-nang/3041558/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.