Trên đường đưa nó đến bệnh viện, anh liên tục hỏi xem nó có đau quá không, bảo nó ráng chịu thêm chút nữa. Lần đầu tiên nó thấy anh nói nhiều đến thế làm nó cảm động ghê gớm. Vừa đến bệnh viện, anh mở cửa xe và lại tiếp tục bế nó chạy thẳng vào phòng cấp cứu. Khiếp, nó chỉ bị chảy máu một chút, làm gì anh đưa nó đến tận bệnh viện Quốc tế mà còn vào thẳng khoa cấp cứu thế này. Nhưng nó vẫn không hiểu sao ai thấy anh cũng tránh đường, như kiểu anh là khách vip của bệnh viện này vậy.
Đặt nó xuống giường bệnh xong xuôi, dặn dò bác sĩ với y tá cẩn thận, anh mới đi ra ngoài. Vừa nãy nó sợ, nó đau bao nhiêu thì bây giờ thấy cảm động và hạnh phúc bấy nhiêu. Được anh quan tâm như vậy thì thôi nó bị ngã với chảy máu chút cũng đáng. Các bác sĩ vừa băng bó xong thì Minh với Lan Anh cũng chạy đến.
\- Thằng này, bảo đưa An Hạ về mà lại để con gái nhà người ta ra nông nỗi này à? \_ Minh vừa nói vừa lườm Khiêm.
\- Cậu có sao không, sao lại chảy máu hết thế này. \_ Lan Anh lo lắng.
\- Tớ không sao đâu, không phải lỗi của anh Khiêm. Vết thương cũng chỉ là ngoài da thôi, mọi người đừng quá lo lắng.
\- Cậu không sao là tốt rồi. Nhưng mà anh Khiêm, sao người anh lấm lem thế này, đánh nhau à?
Bây giờ nó mới nhìn rõ mặt anh, vừa nãy ngượng quá cũng không dám nhìn. Đúng là anh hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-nang/3041524/chuong-9.html