Edit: Ry
"Sao mày lại ở đây?" Thẩm Tinh Trác cau mày nhìn Trương Lân.
Trương Lân lại buồn chán ngó nghiêng, không hề nhìn Lục Nhiên, đúng chuẩn thái độ khệnh khạng đặc trưng của con nhà giàu.
Gã ta nhìn quanh một vòng rồi mới trả lời Thẩm Tinh Trác: "Nhiễm Nhiễm không có ở đây à?"
Thẩm Tinh Trác sửng sốt, mặt như thể vừa nuốt phải ruồi: "Mày tìm em tao làm gì?"
Nói xong, Thẩm Tinh Trác lại có vẻ lúng túng, theo bản năng quay sang nhìn Lục Nhiên.
Lục Nhiên im lặng đứng sau lưng gã, tay trái đút túi, đứng im không nhúc nhích như thể bị dọa sợ quá.
Thấy Thẩm Tinh Nhiễm không ở đây, Trương Lân nói với đứa tùy tùng: "Mày quay video đi."
Dặn xong, gã mới hạ thấp địa vị nhìn về phía Lục Nhiên:
"Mày chính là thằng hôm đó gây sự với Lâm Y?"
Lục Nhiên không đáp, Thẩm Tinh Trác lại tiến lên một bước.
Trương Lân lờ gã, tiếp tục nói với Lục Nhiên: "Gần đây quanh mày có chuyện gì vui không?"
Gã ta vừa dứt lời, hai thằng tùy tùng lập tức phì cười.
Một thằng nói: "Chọc người không nên dây vào thì nên tự biết sẽ gặp phải cái gì."
Trương Lân cũng cười.
Đột nhiên gã ta xòe tay, chìa khóa xe cứ thế rơi xuống đất.
Gã vắt chân nói với Lục Nhiên: "Nhân viên phục vụ, nhặt đồ đi."
"Mày!"
Thẩm Tinh Trác nổi đóa, Lục Nhiên lại ngăn gã, chủ động đi tới.
Cậu nói: "Anh ta nói không sai, giờ tôi vẫn là nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-hi-sinh-nha-quyen-quy-bat-dau-noi-dien/3726736/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.