Edit: Ry
Trong tiếng nhạc đinh tai nhức óc, bà Thẩm suy sụp hét lên: "Đêm hôm mày làm cái gì vậy hả!"
"Phu nhân, bà không thấy à? Tôi đang nhảy disco này!"
Lục Nhiên cầm loa mini, chỉnh âm lượng lên lớn nhất, còn trèo cả lên ghế sô pha, nhún nhảy theo nhịp trống.
Cây búa cao su trong tay cậu lúc thì gõ nơi này, chốc lại gõ nơi kia.
Bên tai chỉ còn tiếng "thùng thùng thùng thùng" pha với "cắc tùng cắc tùng".
Bà Thẩm đờ đẫn nhìn cảnh này. Bà ta tự nhận là con nhà quyền quý, chưa từng nghĩ tới sẽ có người nửa đêm không ngủ chạy tới phòng người khác nhảy disco.
Lục Nhiên vừa happy vừa cười bảo: "Mấy người chê là tôi chế tạo nhiều tạp âm mà? Tôi không ầm chết các người thì sao mà đủ?"
"Nếu không muốn tôi ngủ thì cả cái nhà này cũng khỏi cần ngủ!"
Lục Nhiên nhảy xuống ghế, dẫn theo Đại Hoàng phi lên lầu ba, cầm búa gõ "thùng thùng thùng" vào cửa phòng Thẩm Tinh Nhiễm.
Thẩm Tinh Nhiễm mở cửa, thấy Lục Nhiên cầm búa cao su, cùng với con chó đáng ghét kia.
Lục Nhiên nhe răng cười với nó: "Surprise! Hoan nghênh tới với bữa tiệc đêm khuya!"
Nói rồi cậu túm tóc Thẩm Tinh Nhiễm, lôi nó xuống tầng hai.
Lục Nhiên một khi đã điên lên thì tàn nhẫn không ai bằng.
Cậu bật Phượng Hoàng truyền kỳ cả đêm.
Một nhà ba người kia nằm trên giường, mở mắt thao láo cho tới sáng.
Lần đầu tiên họ ý thức được cách âm của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-hi-sinh-nha-quyen-quy-bat-dau-noi-dien/3715140/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.