Mạch Tiểu Khê chưa kịp mở miệng hỏi cho ra nhẽ thì Phương Bành Hạc từ phía đằng sau đã bước nhanh tới, đưa tay kéo nàng đứng sang bên cạnh mình.
Hành động này của hắn giống như đang che chở, bảo vệ cho Mạch Tiểu Khê vậy. Ánh mắt ghen tuông của người con gái kia đều thu lại toàn bộ mọi cử chỉ của hắn, đôi bàn tay từ từ nắm lại thật chặt.
– Tuyết Ngưng?
Phương Bành Hạc nghi ngờ hỏi.
Tuyết Ngưng nghe tiếng hắn hỏi mình bèn thu vội tầm mắt đang nhìn Mạch Tiểu Khê chằm chặp, lập tức nở nụ cười thân thiện, mừng rỡ chạy nhanh đến, đưa tay ôm chầm lấy Phương Bành Hạc:
– Phương ca ca, cuối cùng chàng cũng nhận ra ta rồi ư?
Trước cử chỉ thân mật của Tuyết Ngưng, Phương Bành Hạc bèn nhẹ nhàng đẩy nàng ta ra khỏi người mình, lùi lại một bước mỉm cười đáp:
– Bảy năm không gặp, muội giờ đã trở thành một thiếu nữ xinh đẹp rồi.
Tuyết Ngưng trong lòng mừng thầm, vội nhìn sang Mạch Tiểu Khê một bên má đỏ lựng đang đứng bên cạnh Phương Bành Hạc mà dò hỏi:
– Ả ta là nô tì của chàng phải không? Vậy mà dám to gan, lớn mật tát chàng trước mặt ta!
Mạch Tiểu Khê càng nghe càng ấm ức. Rõ ràng đây là chuyện riêng của hai người bọn họ, Tuyết Ngưng từ đâu không hiểu chuyện đã xông tới động tay động chân. Nhưng Mạch Tiểu Khê vốn không muốn làm to chuyện, hà cớ gì mà tự đem lại rắc rối cho bản thân mình, bèn nhìn thẳng vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-cung-cua-de-vuong/3434370/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.