– Như vậy đó, muội thấy không, cuộc đời của ta trước khi bị bắt vào cung cũng yên bình lắm!
Mạch Tiểu Khê cúi đầu, nghẹn ngào kể lại toàn bộ cơ sự đã xảy ra cho Phụng Mễ- một nữ hầu khác mà nàng đã tình cờ quen biết khi ở trong cung.
Cả một đoạn đường dài kia chính là những mảnh hồi tưởng khắc sâu như in vào trong trí nhớ của nàng đến ngay cả từng chi tiết dù là nhỏ nhất. Hiện tại này ở trong cung, đây mới là sự khởi đầu cho tất cả!
– Vậy sau khi hoàng thượng bế tỷ đi thì chuyện gì đã xảy ra tiếp theo?
Nói đến đây, Phụng Mễ nhỏ giọng, ghé tai Mạch Khê thì thầm hỏi nhỏ. Khuôn mặt nàng bất chợt đỏ lựng lên, cố gắng nặn ra một nụ cười rồi quay đi lảng tránh.
Chuyện gì tiếp theo ư? Nàng không muốn kể, chỉ muốn giấu nhẹm vào trong đáy sâu ký ức của bản thân mình mà thôi. Phương Bành Hạc lúc nào cũng đối xử thô bạo với nàng như thế. Hắn cục cằn đem Mạch Tiểu Khê vào trong tẩm cung của mình, sau đó ném nàng lên giường không thương tiếc. Lần thứ hai nàng bị hắn ném như ném một món đồ vật, vết thương sau lưng chưa lành hẳn lại đau lên một hồi.
– Ngươi định làm gì? Người khác sợ ngươi, nhưng ta không sợ ngươi đâu!
Mạch Tiểu Khê trừng mắt nhìn hắn, toan đứng dậy bước xuống giường. Trước thái độ không sợ trời, không sợ đất đó của nàng, Phương Bành Hạc chỉ khẽ lên tiếng:
– Để ta xem ngươi còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-cung-cua-de-vuong/3434351/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.