Lâm Nhã Tịnh nhìn bộ ngực của cô bé trước mặt còn lớn hơn cả của bản thân. Trong giây lát, mặt nóng lên, cô cố tình đánh lạc sang chủ đề khác. "Mười hai tuổi học hết sao?"
Đường Thiên Y muốn trốn tránh câu hỏi này, không muốn trả lời. Lại vừa vặn nhìn bên ngoài tựa như là nhận ra ý đổ của Lâm Nhã Tĩnh, không muốn cho cô đắc ý thực hiện được mục đích mà một lần nữa quay lại vấn đề: "Ây ya, những cái này chị không cần quan tâm đậu, chị mau nói cho em biết hai người đã làm qua chưa?"
Lâm Nhã Tịnh nhìn qua đôi mắt lấp lánh của Đường
Thiên Y, ngượng ngùng khẽ lắc đầu.
Đường Thiên Y mở tròn mắt như vừa nghe điều gì đó cực kỳ kinh thiên động địa "Thật sự chưa dụng qua chi sao?"
Lâm Nhã Tịnh liếc qua trên tầng lầu vắng vẻ một cái, sợ có người sẽ nghe thấy, đặt tay lên tay của Đường
Thiên Y khẩn trương nhẹ giọng mà nhắc nhở: "Nói nhỏ tiếng một chút". Sau đó cất giọng nói nho nhỏ như tiếng muỗi kêu chấm chậm bổ sung thêm: "Lúc... mới ban đầu, có qua nhưng mà lúc đó chị ngất đi, nên chị không biết là có làm hay chưa
Đường Thiên Y nghe vậy càng lấn tới, hòi dồn dập như rất quan tâm đến chuyện này, còn hiểu vô cùng rõ ràng: “Hôm đó chị không thấy đau sao? Không thấy máu trên giường? Quần áo chinh tế?"
Lâm Nhã Tịnh kiên nhẫn nghe Đường Thiên Y nói hết, sau đó gật đầu, Chỉ là một cô bé mười tám tuổi, những điều này có thể hiểu tường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-cung-cua-cuu-gia/1771040/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.