Chịu đựng
Đúng thật là tôi bốc mùi.
Tôi không đếm được tôi đã ở đây bao nhiêu ngày – đến giờ đã hơn một tuần chưa? Hơn hai tuần? – và tất cả đám mồ hôi đấy đều chảy vào cùng một bộ quần áo tôi đã mặc trong chuyến cuốc bộ thảm họa qua sa mạc của tôi. Quá nhiều muối khô trên lớp áo thun của tôi đến nỗi nó đã cứng lại thành một tập hợp những nếp nhăn. Nó đã từng có màu vàng nhạt; giờ nó là những vết bẩn lấm tấm, nhìn phát bệnh trên một nền màu tím đậm giống như sàn nhà. Mái tóc ngắn của tôi khô cứng và đầy đất; tôi có thể cảm nhận được nó chỉa ra rối bù chung quanh đầu tôi, với một cái mào ở trên, như một cái mào gà. Gần đây tôi chưa nhìn thấy mặt mình, nhưng tôi tưởng tượng nó có hai sắc tím: màu tím của đất trong hang và màu tím của những vết thâm đang lành.
Vì thế tôi có thể hiểu được ý của Jeb – đúng, tôi cần tắm. Và cả thay quần áo nữa, để làm cho việc đi tắm có giá trị. Jeb đưa cho tôi ít quần áo của Jamie để mặc trong khi chờ bộ của tôi khô, nhưng tôi không muốn làm hỏng số đồ ít ỏi của Jamie bằng cách trì néo chúng. Cảm ơn trời, ông không cố gợi ý tôi dùng bất kì cái gì của Jared. Tôi kết thúc bằng một cái áo sơ mi vải flanen đã cũ nhưng sạch sẽ của Jeb mà tay áo đã bị xé ra, và một cái quần thể thao đã mòn, thủng lỗ chỗ mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-chu/2244351/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.