' Mẹ thấy nó có đáng bị mắng cho một trận không '. Anh hiểu con người của Tuấn Khải không thích sự ràng buộc.
Không trách gì nhưng trong lòng cũng có chút hụt hẫng.
' Thôi! Con cứ la em nó... '. Bà nhìn sang Dĩ Quân nghiêm mặt. Anh em một nhà còn thua cả người dưng nữa. Làm cho người làm mẹ như bà cũng cảm thấy khó xử.
Bà cũng buồn nhưng vẫn tôn trọng quyết định của con:
' Sao cũng được, khi nào sẵn sàng làm việc thì nói với anh con một tiếng. Được rồi, con vào trong rửa mặt rồi nghĩ ngơi. Rồi sau đó muốn làm gì cũng được '. Bà biết nói một hồi thế nào cũng xảy ra chiến tranh. Tốt nhất là tạm tách hai đứa này ra.
Mẹ đúng là muôn năm.
Có mẹ ủng hộ như vậy cậu cũng cảm thấy được nhẹ lòng.
Đột nhiên Dĩ Quân nhớ ra việc quan trọng cần nói với mẹ mình.
' Vài ngày nữa, con dẫn Tuyết Ngôn về ra mắt mẹ được không? '.
Nghe Dĩ Quân nói vậy bà cũng có chút đắng đo. Thật lòng, bà vẫn thích Tiêu Diệp làm con dâu của mình hơn.
Vừa sắc xảo, xinh đẹp, lại thông minh hoàn toàn phù hợp với chức danh phu nhân Chủ tịch.
Tuyết Ngôn bà không ghét nhưng cũng không hoàn toàn hài lòng.
' Tùy con thôi '.
Nghe giọng điệu của bà ấy có vẻ không mấy hưởng ứng.
Cũng phải thôi, có con trai cưng về là không màn đến mọi việc.
Tuấn Khải nghe cuộc hội thoại của hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-can-ly-tri-de-yeu-em/3573629/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.