Chương trước
Chương sau
Cô vừa về thì thấy anh mình ngồi ở sofa đọc báo.

' Em về rồi sao? '.

' Dạ '.

' Ngồi xuống đi, anh có chuyện muốn nói '. Thật ra, mấy hôm nay có nghe Mộ Đằng nói cô không được vui.

Cậu thì thấy ngày nào mà con bé không buồn chứ.

' Em mới đi đâu về? '. Gương mặt phờ phạt như vậy nếu để ba mẹ thấy không biết sẽ mắng cậu thành cái gì nữa.

' Em đi xin việc '. Cô thành thật trả lời cho anh mình biết.

' Ở... '. Cậu rất muốn biết đó là công ty nào mà cô em của mình có thể từ chối về làm cho cả anh trai lẫn ba mẹ.

' Diamond DK '.

Chẳng phải đó là công ty của Dĩ Quân, người mà Tư Châu yêu say đắm sao.

' Không được '.

' Sao anh lại nói vậy ' Tại sao lại không được, đó là nơi mà ai cũng muốn được làm việc kể cả cô.

Anh cô cản là có ý gì đây.

' Em đang suy nghĩ gì trong đầu, đó là công ty của ai em biết mà. Thay vì lựa chọn cậu ta, sao em lại không về làm việc cho anh. Em là đang chọc điên anh sao '. Thật sự, cậu rất muốn chửi thề.

' Nhưng em không có kinh nghiệm về... '. Nói sao đề cho anh ấy hiểu. Hai ngành học là hoàn toàn không liên quan. Làm sao cô có thể làm được đây.

' Đồng ý... Em không cần nói anh cũng hiểu. Nhưng còn ba mẹ thì sao. Quá phù hợp, lại còn là công ty của gia đình. Em cần gì phải làm nhân viên. Chỉ cần một cái gật đầu, em sẽ thay ba quản lí toàn bộ ' Big Sign '. Mỗi lần anh em nhà này cãi nhau đều liên quan đến cái tên đó.

' Chính vì vậy, em càng không muốn phải dựa dẫm vào gia đình. Nhân viên họ sẽ nghĩ gì về em, cũng chỉ là con ông cháu cha mới ngồi lên được vị trí đó. Muốn làm lãnh đạo thì ít nhất em cũng phải trải qua giai đoạn của họ để hiểu. Sau này, làm việc với nhau sẽ dễ thông cảm, hiệu quả cũng như năng suất sẽ cao hơn '.



' Còn về công ty em sẽ đồng hành là của ai không quan trọng. Công việc và tình cảm em đủ khả năng để phân định '. Nói cứng miệng là thế nhưng có làm được không đó là điều cô luôn phải bận tâm suy nghĩ.

' Tức chết tôi rồi, con đường này là em chọn. Có chuyện gì sau này đừng có khóc lóc với anh '.

Nói rồi, cậu bỏ đi về phòng.

Một mình cô đứng đó không biết phải làm gì. Ngôn Tình Sủng

Ít nhất cô có thể làm việc lấy một chút kinh nghiệm. Hơn hết, được gần anh mấy ngày cô cũng đủ vui lòng. Khi anh là chồng của chị ấy rồi em sẽ tự nhủ với tim mình không nhớ về anh nữa.

Tương lai cô và anh dù là mối quan hệ gì, cô sẽ không hối hận về quyết định ngày hôm nay của mình.

...

Chiếc xe rolls royce dừng trong khuôn viên xanh mát. Không ngoa khi nói đây chính là khách sạn năm sao thu nhỏ.

Người làm xếp thành hàng.

Sở dĩ có màn chào sân hoành tráng như vậy là cậu hai nhà này xa nhà sáu năm mới trở lại.

Dù lạ hay quen, nhưng họ đều một lòng chào mừng người con trai ấy trở về.

Hứa Tuấn Khải khí chất ngời ngời bước xuống xe.

Mọi cảnh vật không có gì thay đổi, nếu có thì chỉ có thêm chứ không bớt đi. Sang trọng và quý phái là những từ ngữ có thể miêu tả sự sa hoa và rộng rãi của nơi này.

Sải bước dài mạnh mẽ vào trong biệt thự. Có chút lo lắng và hồi hộp.

Cậu nói sẽ sớm trở về nhưng hôm nay chỉ là ngẫu hứng hoàn toàn không thông báo trước cho mẹ và anh trai. Chỉ âm thầm quay về.

Không biết tạo bất ngờ như vậy mẹ sẽ vui hay mắng cho một trận.

' Mẹ... '. Tiếng gọi thân thuộc vang lên, bà Hàn quay lại nhìn đứa con trai của mình.

' Sao không đi luôn cho khuất mắt tôi '. Câu nói hờn dỗi kèm theo giọng điệu nhớ nhung.



Ai nỡ mà đuổi đi.

' Thôi mà, con xin lỗi. Thương thương, mẹ đừng khóc '. Mẹ cậu đúng là dễ khóc.

Một màn tình cảm mẹ con sướt mướt làm cho Hàn Dĩ Quân ớn cả sống lưng. Mất cả 10 phút thanh xuân để xem hai người họ diễn.

Dành thời gian ở cạnh Tuyết Ngôn chẳng phải tốt hơn nhiều sao?

' Không bỏ tôi đi nữa sao? '. Ai nỡ mà đuổi đứa con trai này chứ, tuy bướng nhưng lại là đứa con mà bà cưng chiều nhất.

' Con sẽ ở mãi với mẹ, không đi nữa '. Cậu cười cười, cậu cũng không có dự định sẽ đi nữa.

Cậu muốn phát triển sự nghiệp ở đây.

' Sao mẹ không để cho nó đi đi '. Anh cũng đã lên tiếng, xóa bỏ không gian trùng phùng đầy nước mắt xen lẫn hạnh phúc.

' Anh à, sao lại nói vậy chứ '. Anh em lâu ngày gặp lại chưa hỏi thăm nhau câu nào đã khịa rồi.

' Chứ muốn tôi hoan nghênh cậu à '.

' Mẹ coi ảnh kìa '. Thiệt là oan ức, cậu đã làm gì sai đâu chứ.

Hai đứa này cứ như cho với mèo.

Bà Hàn kéo tay của Tuấn Khải xuống ngồi gần mình.

' Con sẽ về làm việc cùng với Dĩ Quân sao? Nếu con đồng ý mẹ sẽ kêu anh con sắp xếp cho công việc phù hợp ở công ty '.

Có phải không vậy, vừa về chưa kịp đi đây đó chơi đã bị mẹ bắt đi làm, cậu thà không về còn sướng hơn.

' Hiện tại, con chưa muốn làm việc '. Biết bà sẽ thất vọng vì câu nói này, nhưng cũng đành chịu thôi.

...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.