Edit: Heo Sữa
Beta: Mật Mật
***
Nhưng tôi không ngờ rằng, hắn vốn vô tâm, cuối cùng lại làm ra chuyện như vậy.
Lần đầu tiên để tôi tin rằng hắn thích tôi, nhưng hắn thích diễn giải nó cực đoan.
“Anh à, chúng ta lại gặp nhau rồi.”
Sau bao nhiêu trải nghiệm, tôi không thể quyết định được, tôi đã nghĩ mình sẽ lại bị vực thẳm chi phối một lần nữa, bị nỗi sợ chi phối và bị hắn coi thường. Đứng trước mặt tôi, tôi thực sự không có nhiều cảm xúc để sợ hãi, ngược lại, tôi bị thay thế bởi nhiều oán hận, bất bình và cảm giác nhẹ nhõm hơn.
Lại là đôi mắt đen láy đó, so với lần trước hắn ngoan ngoãn hơn rất nhiều, hắn không muốn trốn tránh trong hoảng loạn, có rất nhiều lời nghĩ rằng sẽ nói với hắn.
Câu hỏi hay, rốt cuộc cậu muốn cái gì.
Cái nhìn này hoàn toàn khác so với lần đầu tiên tôi nhìn thấy, cảnh tượng đó đã được lưu giữ trong tâm trí tôi rất nhiều năm, rất nhiều năm.
Kể từ đó, chúng tôi không còn là hiểu biết một sớm một chiều.
Trên đường về nhà, trên một con phố nhỏ ít người qua lại, Chúc Tiêu Hành mặc một chiếc áo khoác body màu trắng cổ chữ V, đôi tay thon thả trong túi quần rộng và đội một chiếc mũ che nắng màu đen với vành thấp trên đầu được che khuất hoàn toàn.
Ánh đèn bên đường kéo bóng hắn rất dài, quay lưng lại với tôi mà tôi không biết phải làm sao, lười biếng đứng đó.
Khi tôi đến gần hơn, tôi thấy hắn cắm tai nghe chỉ một bên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vao-mieng-la-tan/485234/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.