Hai thằng con không hiểu chuyện gì,ngơ ngác ngó xung quanh nhưng lúc này gương mặt đáng sợ đó đã không còn nữa. Bà Bảy thì cuống cuồng như gà mắc tóc,mấy khúc to không dám động đến,vội vàng nhặt mấy cành nhỏ bỏ lên xe đẩy nhanh ra ngoài. Về đến nhà thờ hổn hển,mặt cắt không còn giọt máu. Mãi mấy phút sau mới trấn tĩnh để kể lại cho hai thằng con. Bả ngày xưa đi núi lấy củi,nơi hoang vu khỉ ho cò gáy nên những chuyện như này không lạ gì. Trong lòng tự nhiên thấy bất an thay cho gia đình nhà ông Ba.
– Ủa sao đêm qua chị để lại quá trời vậy. Tui cho hết mà.
– Để tui kể anh nghe chuyện này.
Thêm một câu chuyện nữa liên quan đến tâm linh,mà mấy ngày qua ông Ba đã được nghe từ những người hàng xóm của mình. Một người nói thì không sao,nhưng nhiều người nói thì đáng ngại thật. Không biết thực hư ra sao,từ cái bữa ông cũng mắt nhắm mắt mở nhìn vào cái thứ đục ngầu lấp ló trên tán cây vú sữa thì y như rằng,hàng loạt những điều kì lạ mà trước đây,chưa ai từng tìm đến mà chỉ điểm cả. Có khi nào đúng như lời thầy nói,cây cổ thụ lâu năm,dễ có người khuất mày khuất mặt đến ở,nếu không thu xếp ổn thỏa,sẽ để lại hậu quả khó lường sao. Giật mình quay sang nhìn Út Dung đang ngồi chỗ cái bàn gỗ,trong lòng bỗng chốc bất an vô cùng. Có gì đó cứ sục sôi bên trong mà ông không tài nào nghiệm ra được. Có lẽ phải tìm đến thầy để giãi bày thôi.
– Bà với Út
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vao-di-nha-khong-co-ma-dau/4570841/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.