Nghe câu nói này, động tác của Ôn Nghiên khựng lại, rồi thong thả đặt ly nước xanh nhạt lên bàn. 
“Đương nhiên là,” anh nhếch môi, “Đưa em về trường rồi, cũng không còn sớm nữa.” 
Kỷ Đinh vốn đang thọc tay vào túi quần bỗng sững lại. 
Dường như muốn cho anh cơ hội hối hận, mãi sau cô mới chậm chạp nói: “… Ồ.” 
Nhưng Ôn Nghiên lại không do dự gì mà dọn đồ của Kỷ Đinh cho vào túi của cô, rồi bước tới nắm tay cô: “Đi thôi.” 
Kỷ Đinh: “…” 
Cô không ngờ anh đúng là không định giữ cô lại, làm cho cô ngại quá, nhưng rất trấn tĩnh không biểu hiện ra ngoài. 
Hai người gọi taxi về đến cổng Đông Bắc, men theo hướng Tây Bắc đi vào trường. 
Đến dưới tòa ký túc, Ôn Nghiên hôn lên khóe môi cô, dịu dàng nói: “Sáng mai em ăn sáng xong anh sẽ tới đón, đến lúc đó cùng đi nhé.” 
Rèm mi Kỷ Đinh rung rung, suy nghĩ hồi lâu vẫn không nói ra. 
========== Truyện vừa hoàn thành ========== 
1. Không Tránh Ra Liền Hôn Em 
2. Bánh Răng 
3. Bị Bắt Trở Thành Nữ Vai Ác Tiểu Kiều Thê 
4. Hể? Ngươi Không Phải Là Cẩu Sao? 
===================================== 
“Vậy, anh A Nghiên, ngủ ngon nhé.” 
“Ừ.” Anh cười, “Ngủ ngon, Đường Đường.” 
Chín giờ sáng hôm sau, Ôn Nghiên đúng giờ đến dưới tòa ký túc đón Kỷ Đinh. 
Nơi làm việc của tổ dự án khởi nghiệp chính là vườn ươm x-b phía Nam trường, Ôn Nghiên nắm tay Kỷ Đinh bước vào, nhìn thấy mấy gương mặt quen thuộc. 
Mọi người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vao-bac-dai-hay-la-vao-thanh-hoa/3508015/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.