Nếu bảo Kỷ Đinh đặt một từ quan trọng cho kỳ tập huấn quân sự này, thì chắc chắn sẽ là “giày vò”.
Sau khi bị tra tấn liên tục, trong nhóm lớp có bạn nói muốn mời các thầy ăn khuya, hỏi xem có ai tham gia không, Kỷ Đinh liền quả quyết gia nhập.
Để sau này có thể thoải mái hơn, cô quyết định đi để gia tăng tình cảm.
Cuối cùng có sáu bạn, và bốn thầy.
Mọi người mua xiên tê cay, vừa ăn vừa trò chuyện.
Kỷ Đinh nhận ra các thầy khi hết giờ dạy đều rất dễ chịu, hòa nhã, cô cũng trở nên to gan hơn, nói những lời chọc cười họ.
Mấy hôm sau, vẫn như cũ.
Ban ngày lúc tập đứng, thái độ của hàng trưởng rõ ràng đã thân thiện hơn, thậm chí còn giúp Kỷ Đinh chỉnh lại cổ áo.
Thầy vừa chỉnh vừa đùa: “Em mặc đồ có hơi vội đấy, tối qua làm gì vậy?”
Đối với lời đùa cợt có hàm ý khác, trong lòng Kỷ Đinh vốn không mấy dễ chịu, nhưng ngoài mặt cô không tỏ ý gì khác mà mỉm cười: “Không phải là cùng các thầy đi ăn khuya sao ạ? Lẽ nào thầy quên rồi?”
Hàng trưởng cười tủm tỉm, nhướng mày rồi tiếp tục đi vòng vòng.
Thời gian để các sinh viên học lên thạc sĩ vào học chậm hơn, Ôn Nghiên làm xong mọi thủ tục, cuối cùng cũng có thời gian hẹn Kỷ Đinh cùng đi ăn.
Để tiện cho cô, anh chọn địa điểm ở Tử Kinh Viên.
Nửa tháng không gặp, Kỷ Đinh nhìn thấy anh thì rất vui, vẫy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vao-bac-dai-hay-la-vao-thanh-hoa/3507993/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.