Thời gian trôi qua, Darmil hơi có vẻ nhàm chán đứng nhìn đám người thu dọn chiến trường. Đối với việc này, nó quả thật khó mà làm tốt, cũng là không có hứng thú. Đơn độc săn giết quái như dạo gần đây, cơ bản nó chỉ thuận tay nhặt được gì thì nhặt, vốn chẳng dành hơi sức đi suy xét thiệt hơn làm chi. Thịt sói, da sói, hay cả lông sói, hiếm hơn có thể là nanh sói hay xương cốt, có nghĩ thế nào thì cũng không mang lại bao nhiêu giá trị.
Kì thực, Darmil nên sớm rời đi nơi đây, mau chóng tới khu vực chỉ định để tiến hành săn giết quái như mọi ngày. Có điều, nữ võ sư kia cứ một mực giữ nó lại, yêu cầu được phép trả ơn, mặc cho nó đã nhiều lần từ chối.
Từ chối là vậy, Darmil đối với lòng biết ơn của một người ngược lại rất trân trọng. Nó xem đó là một phần của những chuyến du hành mà mình luôn mong đợi được trải nghiệm. Phiêu lưu, săn giết quái, đánh bại kẻ xấu, giúp đỡ người gặp nạn, được tung hô và nhận sự kính trọng, quả thực khiến nó vô cùng vui sướng.
Hiện thực trước mắt mặc dù không phải là điều gì to tát, nhưng Darmil ưa thích. Nán lại đây một chút, nhận trả ơn rồi tiếp tục lên đường, hẳn cũng chẳng mất quá nhiều thời gian đi.
Nói đến nhóm du hành giả, số người giờ chỉ còn lại có bốn, một trong đó đang bị thương rất nặng, uống vào một bình thuốc hồi phục xong thì đang gắng chịu đựng nằm tựa người vào đống hành lý được chất lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vans-force-phe-tich-the-gioi-cac-than/469344/chuong-594.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.