Chương trước
Chương sau
Những luồng thông tin bắt đầu tràn vào trong trí óc của Turan, và không mất quá lâu để nó có thể sắp xếp được hết chúng.
“Kỹ năng chủ đạo:
+ Phục tùng – Cấp 0 (100%).
+ Cắn nuốt linh hồn – Cấp 0 (100%).
Kỹ năng chủ động:
+ Phóng đại linh hồn – Cấp 1 (23%).
Kỹ năng bị động:
+ Bản năng dã thú – Cấp 1 (100%).
Kỹ năng khác:
+ Nghỉ ngơi – Cấp 1 (100%).”
Turan nhìn vào bảng kỹ năng, và nó có chút cảm giác muốn chửi. Camilier, cô ta chỉ là một Nihr, nhưng lại có tận năm kỹ năng. Trong khi dó, Turan vậy mà chỉ có duy nhất một kỹ năng ‘Thông hiểu’ mà thôi.
“Cuộc đời này thật là bất công mà.”
Đây hẳn là lợi thế của khi sở hữu linh hồn song sinh, dù rằng lợi thế này hơi quá sức tưởng tượng của Turan. Nó vốn nghĩ rằng nữ người sói chỉ có cùng lắm là hai kỹ năng, và nó thật quá ngây thơ rồi.
– Ngươi sao thế? – Camilier thốt – Sợ à? Sợ ta rồi à!? Ngươi nên-
– Không có. – Turan gắt – Im giùm một chút đi.
Camilier bị gắt thì tức lắm, nhưng cũng chỉ có thể lầm bầm mắng Turan.
Turan không hề quan tâm thái độ của nữ người sói lúc này. Thứ khiến nó chú ý giờ chỉ có những kỹ năng của cô ta mà thôi.
“Kỹ năng: Phục tùng.
Loại: Hỗ trợ bị động.
Phẩm chất: Tinh anh.
Độ hiếm: Cực hiếm.
Cấp: 0 (100%).
Mô tả: Hành động theo mệnh lệnh chủ nhân nhận thêm hiệu quả có lợi.
Yêu cầu:
+ Có chủ nhân.
+ Hành động theo mệnh lệnh chủ nhân.
Chi tiết:
+ Tăng tốc độ hành động đến 10%.
+ Tăng hiệu quả có lợi đến 10%.
+ Tăng tất cả thuộc tính chính đến 10 bậc.
+ Tăng khí huyết đến 10%.
+ Tăng nguyên khí đến 10%.
+ Giảm hiệu quả tinh thần bất lợi đến 10%.
Thông tin thêm: Phục tùng chủ nhân là chức phận quan trọng và thiêng liêng của một bầy tôi. Kẻ không ngần ngại nghe theo ngài là người đáng được tưởng thưởng.”
Turan chau mày khó hiểu. Nó thật sự không nghĩ được rằng lại có một kỹ năng giống như thế này, lại còn là kỹ năng chủ đạo nữa. Kỹ năng này y như rằng số phận đã sắp đặt cho Camilier chỉ có thể là một kẻ phục tùng người khác vậy.
Phải biết, kỹ năng chủ đạo quyết định hướng phát triển của một người. Tất cả thuộc tính và kỹ năng của người đó đều sẽ phát triển phụ thuộc vào kỹ năng này. Thậm chí kể cả tính cách và hành động cũng sẽ bị thay đổi cho phù hợp theo qua thời gian.
“Đây hẳn là phần linh hồn hiền lành của Camilier.” Turan nghĩ thầm “Chẳng trách cô ta lại bị động, dễ bảo đến vậy.”
Turan nhìn tiếp vào kỹ năng chủ đạo thứ hai, thứ mà hẳn thuộc về phần linh hồn hung hăng của Camilier.
“Kỹ năng: Cắn nuốt linh hồn.
Loại: Hỗ trợ bị động – Kích hoạt.
Phẩm chất: Anh hùng.
Độ hiếm: Cực hiếm.
Cấp: 0 (100%).
Mô tả: Cắn nuốt linh hồn làm lớn mạnh bản thân.
Chi tiết:
+ Hiệu quả hành động thuộc tính linh hồn và tinh thần tăng đến 100%.
+ Hiệu quả phụ thuộc vào linh hồn bị cắn nuốt.
Thông tin thêm: Linh hồn là cốt lõi của sự sống, là nguồn căn dẫn dắt sức mạnh. Cá lớn nuốt cá bé, kẻ mạnh cắn nuốt kẻ yếu hơn. Một linh hồn mạnh mẽ là tiền đề chiếm đoạt lấy mọi thứ.”
Một kỹ năng có phần mơ hồ, nhưng trông qua thì rất đáng sợ. Turan đã nghĩ rằng nữ người sói sở hữu kỹ năng liên quan đến linh hồn, nhưng cũng không đoán ra được lại là một kỹ năng tà ác như thế này. Cắn nuốt linh hồn, có hình dung dưới góc độ nào thì đó cũng là một hành động vô nhân tính.
Turan liếc nhìn Camilier một chút, thận trọng đề phòng. Cô ta chỉ là một Nihr, hẳn là không biết mình có những khả năng gì. Nếu cô ta biết mình có thể cắn nuốt linh hồn kẻ khác thì có thần Istrant mới biết cô ta sẽ làm ra trò xấu xa như thế nào.
Mà dù chưa biết thì nữ người sói cũng đã ra tay với một hầu tước rồi.
“Kỹ năng: Phóng đại linh hồn.
Loại: Kích hoạt.
Phẩm chất: Ưu.
Độ hiếm: Hiếm.
Cấp: 1 (23%).
Mô tả: Gia tăng hoạt động của linh hồn, giúp cảm giác và tinh thần trở nên mạnh mẽ, nhanh nhạy hơn.
Yêu cầu:
+ Khi kích hoạt tiêu hao đến 1000 bậc nguyên khí.
Chi tiết:
+ Tăng cảm giác đến 10%.
+ Tăng tinh thần đến 10%.
+ Tăng linh lực đến 10%.
+ Tăng hồn lực đến 10%.
+ Hiệu quả chồng chập không bị giới hạn.
Thông tin thêm: Tăng cường sức mạnh linh hồn là lợi thế của một cầu hồn sĩ. Chỉ có linh hồn lớn mạnh mới có thể áp chế đối phương.”
Đây hẳn là kỹ năng mà Camilier đã dùng lên hầu tước Ferrmen, khiến ông ta chết trong dục vọng của mình. Chỉ riêng kỹ năng này thì không đủ để ép chết một người có Thần cấp cao, nhưng sử dụng chồng chập kết hợp với ‘Cắn nuốt linh hồn’ thì quả thật có thể làm được.
Huống chi hầu tước lúc đó cũng sẽ chủ động cuốn theo. Ông ta chắc không thể tưởng tượng rằng mình lại có thể mất mạng như thế. Dù cho tinh thần hay linh hồn một người có mạnh đến mức nào, nếu vượt qua khả năng chịu đựng của cơ thể thì cũng chỉ có con đường chết mà thôi.
Mà, cũng không trách hầu tước Ferrmen được. Đến cả Turan giờ cũng không tưởng tượng ra được một cái chết giống vậy nữa là.
Theo lời Camilier thì cô ta rõ ràng ý thức được khả năng này của mình, dù có thể không biết đó là một kỹ năng hẳn hoi. Nếu không thì cô ta cũng không thể đẩy hầu tước tới cái chết của ông ta.
Dù thế nào thì, nữ người sói thật sự nguy hiểm. Nhưng chính vì vậy, Turan càng phải mời được cô ta vào đội của mình.
“Kỹ năng: Nghỉ ngơi.
Loại: Kích hoạt tự động.
Phẩm chất: Tinh anh.
Độ hiếm: Hiếm.
Cấp: 1 (100%).
Mô tả: Khi nghỉ ngơi, gia tăng hiệu quả hồi phục, các hiệu quả bất lợi giảm mạnh.
Yêu cầu:
+ Trong trạng thái nghỉ ngơi.
Chi tiết:
+ Hiệu quả hồi phục tăng đến 100%.
+ Hiệu quả bất lợi giảm đến 50%.
+ Thời gian trạng thái bất lợi giảm đến 50%.”
Một kỹ năng không tồi, Turan đánh giá. Dù rằng chỉ có thể hoạt động khi nghỉ ngơi nhưng hiệu quả mang lại không hề tệ. Trong những cuộc chiến dài hơi thì kỹ năng này sẽ là một lợi thế cực lớn. Người khác chỉ vừa hồi phục được một chút thì nữ người sói đã có đầy đủ sức lực để đánh thêm trận nữa rồi.
Kỹ năng còn lại – ‘Bản năng dã thú’ thì khá giống với Darmil, chỉ khác là hiệu quả gia tăng cảm giác và phản xạ khi trong trạng thái chiến đấu chỉ đạt 15%, ít hơn của cậu ta hẳn 5%.
Sau khi xem xét xong những kỹ năng của Camilier, Turan xác nhận cô ta thật sự có khả năng giết chết hầu tước Ferrmen. Và cái chết như vậy hoàn toàn sẽ đổ hết lên đầu của nữ yêu tinh Thần cấp 2 kia. Dù vậy, nữ người sói cũng sẽ không tránh khỏi bị vạ lây, chạy trốn là lựa chọn đúng đắn nhất.
Hay như lời Camilier đã nói, “có cơ hội thì bỏ trốn thôi”.
Vấn đề bây giờ là Turan nên giúp nữ người sói như thế nào. Hầu tước Ferrmen khi tái sinh hẳn không có thời gian giải quyết chuyện đáng xấu hổ này mà sẽ chạy trở lại thành Kyrult cho kịp trận chiến sắp tới, nhưng sớm muộn gì ông ta cũng sẽ tìm cho được hai tên nô lệ đã hại chết mình.
– Nữ yêu tinh kia thì sao? – Turan cất tiểng hỏi.
– Không biết. – Camilier đáp gọn – Ngươi không lo giúp ta mà hỏi con ả đó làm gì?!
Tính tình nữ người sói này xấu quá rồi. Cô ta trông như thể có ác cảm với mọi chủng tộc vậy. Mà có thể cô ta ghét luôn tất cả mọi người ấy chứ. Giờ Camilier chịu phép ngồi đây nói chuyện với Turan cũng chỉ vì linh hồn kia của cô ta không muốn rời đi mà thôi.
– Tôi có thể đảm bảo cô an toàn, với một điều kiện.
– Điều kiện gì? – Camilier vội hỏi.
– Trở thành đồng đội của tôi.
Nữ người sói nhướn mày nhìn Turan như thể nó vừa nói điều gì ngộ nghĩnh lắm.
– Đơn giản vậy thôi. – Turan nói tiếp – Không được?
Camilier không đáp, khoanh tay lại ra vẻ nghĩ ngợi. Hồi lâu, cô ta bảo:
– Không được.
Câu trả lời của Camilier không nằm ngoài dự đoán của Turan, nhưng vẫn khiến nó có chút hụt hẫng.
– Nghĩ kĩ đi. Đối đầu với một hầu tước không phải chuyện đùa.
– Không cần phải nghĩ. – Camilier đáp ngay – Con ngốc kia không chấp nhận làm đồng đội của ngươi.
“Là linh hồn còn lại?” Turan ngạc nhiên. Nó không nghĩ rằng phần linh hồn kia của Camilier lại phản đối đề nghị này. Nó thậm chí đã tưởng rằng cô ta sẽ là người đồng ý ngay lập tức nữa cơ.
– Tại sao? – Turan thắc mắc.
– Chậc. Một mối quan hệ ngang bằng không phải là thứ con bé muốn. – Camilier đáp – Mà, ta cũng không phản đối quyết định của nó.
Turan không hiểu lời của nữ người sói.
– Cái nó muốn, là trở thành nô lệ của ngươi.
“Nô lệ?!” Turan thốt thầm. Camilier thà trở thành nô lệ của nó chứ nhất quyết không muốn làm đồng đội. Turan hoàn toàn không nghĩ tới khả năng này.
“Là do kỹ năng ‘Phục tùng’? Hay là tính cách của cô ta?”
Điều quan trọng hơn cả là linh hồn hung hăng này của nữ người sói cũng không phản đối điều đó. Turan không khỏi thắc mắc, ra vẻ nghĩ ngợi hồi lâu. Bảo rằng cô ta không có âm mưu gì đằng sau thì chỉ có thằng bại não mới tin.
– Ngươi sợ? – Camilier cất tiếng – Đúng là ngươi nên sợ đi. Thử giở trò một chút, và ta sẽ khiến ngươi chết trong sung sướng.
Nữ người sói nhếch miệng cười ma mị. Cô ta áp sát lại người Turan, nhỏ giọng bảo:
– Muốn thử không?
Camilier không giống như đang đùa, và cô ta cũng hoàn toàn có khả năng làm như vậy: khiến Turan trải nghiệm cái chết như hầu tước Ferrrmen.
Turan tất nhiên không mắc vào cái bẫy phơi bày rõ ràng như thế, nhưng nữ người sói này thật sự gợi cảm với dáng người cùng mùi hương đặc trưng của mình. Tình huống này khiến nó có chút mất bình tĩnh.
Nhưng sau cùng thì Turan chỉ “hừ” một tiếng, nghiêm giọng bảo:
– Đừng làm loạn. Tôi không ngại nhận nô lệ. Nhưng phải biết, nô lệ của tôi phải biết thân biết phận, chỉ có thể phục tùng.
Camilier nghe vậy thì bĩu môi, đáp:
– Khoa trương. Ngươi nghĩ hiểu phận nô lệ hơn ta ư?
Turan thấy dáng vẻ bất cần của nữ người sói trong khi mình đang nghiêm túc thì phát bực. Nó trừng mắt, xô mạnh Camilier khiến cô ta ngã ra sàn rồi đập mạnh tay xuống ngay bên tai cô ta, kề sát mặt, gằn từng tiếng một:
– Ta hiểu phận chủ nhân hơn ngươi.
Camilier hoảng hốt nhìn chằm chằm lấy khuôn mặt gần sát mình của Turan. Cô ta giờ thậm chí không dám thở. Một cỗ xúc cảm vô hình dâng lên khiến cô ta có chút không muốn phản kháng.
Là ‘Phục tùng’. Turan biết là mình đã đoán trúng. Đối với người mà mình đã coi là chủ nhân, nữ người sói gần như không thể chống đối lại.
Camilier nằm đó, hồi lâu thì không chịu nổi nữa, xoay đầu nhìn sang hướng khác, nhỏ nhẹ bảo:
– Ng-ngươi muốn… muốn làm g-gì?
– Một chủ nhân thì muốn làm gì?
Turan hỏi lại, cười khẩy một tiếng rồi lấy tay mân mê làn tóc màu trắng bạc dài quá lưng của Camilier. Tóc cô ta thật sự đẹp, và cảm giác mượt mà trên bàn tay cũng rất thoải mái. Cùng với dáng người gợi cảm và khuôn mặt xinh xắn của cô ta thì khá dễ hiểu khi mà giá tiền mua lại tới tận tám mươi nghìn xen. Đối với những kẻ giàu có thì chút tiền đó là rất đáng.
Đôi tai thú của Camilier lúc này cụp hẳn xuống. Turan không biết là cô ta đang sợ hãi hay phấn khích. Trong tình huống này, thông thường thì sẽ là khả năng đầu tiên, nhưng giờ thật khó để đoán được khi Turan đã biết về linh hồn còn lại cùng kỹ năng của cô ta.
Turan đưa tay lên nắn nhẹ tai của nữ người sói và cô ta bất chợt rên lên một tiếng nhỏ. Tiếng rên làm nó có chút hưng phấn, nhưng vội kiềm chế lại.
Thật quá nguy hiểm rồi. Nếu Turan còn tiếp tục thì rất có thể sẽ kết thúc như hầu tước Ferrmen mất.
– Nếu đã quyết định thì cứ yên tâm theo ta.
Turan cất tiếng, xoa lấy mái đầu của Camilier. Hành động này rõ ràng khiến cô ta cảm thấy rất thoải mái, cùng thích thú, nhắm nghiền mắt lại hưởng thụ. Turan không biết giờ nữ người sói đang là linh hồn hung hăng hay hiền lành, nhưng có vẻ như cả hai đều ưa thích được nó xoa đầu.
Một nô lệ, Turan chẳng thể ngờ mình lại sở hữu trong tình huống như thế này. Giờ thì ngọn lao đã phóng không thể không theo rồi, nó cần nhanh chóng lên kế hoạch đối phó với hầu tước Ferrmen thôi.
“Chậc. Lại thêm một chuyện phải lo…”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.