Chiếc giường êm ái là cảm giác đầu tiên mà Turan cảm nhận được, nhưng ngay sau đó lại là cảm giác mát lạnh của kim loại đè ép lên cổ mình, kèm theo một chút đau nhói.
– Ngươi tỉnh rồi?! Nằm im đó! Nếu còn muốn sống thì nằm im đó!
Giọng nói gấp gáp và đầy tính uy hiếp vang lên bên tai của Turan. Không mất quá lâu để nó nhận ra mình đang bị Camilier cầm dao kề cổ, sẵn sàng cứa đứt, kết thúc mạng sống của nó bất cứ lúc nào.
“Cô ta vậy mà lại hiện lên lúc này!?” Turan thốt thầm, kế đó là mắng chửi số phận khốn nạn của mình. Nó thật quá ngây thơ rồi mới để thân xác không chút phòng bị của mình phơi bày trước nữ người sói.
Có thể Camilier đã quá hiền lành suốt hai ngày qua nên đã khiến Turan mất cảnh giác. Nhưng dù là gì thì nó cũng quá ngu xuẩn rồi mới nghĩ linh hồn kia sẽ không xuất hiện hôm nay.
– Cô- cô muốn gì? – Turan cất giọng một cách khó khăn.
– Đây là đâu? Nói mau!
– Nhà trọ Mowl, thành Shangry. – Turan đáp vội – Cô đã an toàn rồi. Yên tâm đi.
– Im đi! – Camilier gắt – Linh hồn kia của ta quá ngây thơ rồi, lại tin tưởng ngươi đến vậy. Mau mở cửa phòng!
“Tôi mới là kẻ ngây thơ ở đây. Tin tưởng cô đến vậy…”
– Giờ cô ra ngoài sẽ nguy hiểm hơn đấy. – Turan cố nói – Nghe tôi, ở-
– Ta tự lo được. – Camilier ngắt lời – Giờ thì mở cửa ra.
Camilier nói rồi xốc người Turan dậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vans-force-phe-tich-the-gioi-cac-than/468845/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.