Cho tới tận khi đuối sức, cả người mệt lả không cử động nổi nữa, Yeatra mới tạm thời ngừng cơn hoảng loạn của mình lại. Cảm giác bất lực đáng sợ bao trùm lấy cô, và dường như để bảo vệ tâm trí khỏi chịu thương tổn quá mức, mọi thứ ngừng hoạt động.
Yeatra vẫn thở, từng đợt nhẹ nhàng và đều đặn. Cơ thể cô nằm tựa vào chiếc ghế bành, cứng đờ.
Một vài ý nghĩ hiện lên. Yeatra run giọng, định hỏi lại thấy cổ họng khát khô, chuyển thành thốt lên với chất giọng khàn khàn:
– Nước…
Một ly nước lập tức được đưa tới bên miệng, hơi nghiêng để cho tràn ra và Yeatra liền hớp lấy hớp để. Cô uống rất nhiều, đến tận ly nước thứ ba mà vẫn chưa thấy thỏa mãn. Thế nhưng cô quyết định ngừng lại, hít sâu một hơi, cất tiếng:
– Làm sao cậu biết?
Yeatra đã bình tĩnh hơn. Cô rõ là đã phản ứng thái quá, nhưng vừa nãy, cô quả thật rất sợ hãi. Một kẻ nguy hiểm như thế, đứng trước mặt cô, rất gần, mà lại chỉ có hai người ở đây. Cô vốn đã rất khó chịu rồi, lại còn đột ngột phát hiện rằng kỹ năng chủ đạo của mình bị hắn ta biết được.
Đến cùng, Yeatra chẳng thể làm gì hơn được, đành chấp nhận sự thật. Cô giờ cần hỏi ngọn ngành. Nếu xác định đối phương là đến theo yêu cầu của Turan, vậy thì cô cũng không thể làm trái ý cậu ta được.
Kull chẳng chút ngần ngại đáp ngay:
– Đội trưởng cho phép. Việc tôi tới đây, trông nom cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vans-force-phe-tich-the-gioi-cac-than/2989420/chuong-691.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.