Đốt xong, Yeatra ngồi thẫn thờ một hồi, trong đầu suy nghĩ mông lung. Cô nhớ lại những gì đã diễn ra khi người thầy xưa vẫn còn ở bên cạnh. Đó không phải là những kỷ niệm đẹp, thế nhưng Yeatra cảm thấy rất nuối tiếc. Chuỗi ngày tháng ấy, cô đã không trân trọng.
Thầy của Yeatra là một người thông minh, ít nhất là trong mắt của cô. Tuy nhiên, cô lại chỉ nghe mọi người mắng rằng thầy cô là một kẻ lừa đảo, một tên thất bại. Cho đến tận giây phút cuối cùng thầy ấy thậm chí còn bị gán cho thành một kẻ xấu xa, tội đồ, xứng đáng bị trừng phạt.
Yeatra tất nhiên không nguyện tin tưởng. Cô luôn muốn tìm cách chứng minh những gì thầy mình làm là đúng, chỉ tiếc là cô quá ngu ngốc. Suốt quãng thời gian học tập, cô chẳng thể nắm tốt được một phần kiến thức nào cả. Tất cả chúng đều mông lung như chính tâm trí cô lúc này.
Như thể mọi thứ đều chẳng hề tồn tại; đều là giả dối, do chính Yeatra tưởng tượng ra. Thế nhưng điều đó làm sao có thể đúng được. Cô vẫn còn nhớ rõ gương mặt người thầy ấy đây.
– A…
Yeatra đột nhiên rít lên một tiếng, và sự hoảng hốt bao trùm lấy cô. Cô cố hình dung lại gương mặt ấy, nhưng chẳng hiểu vì sao chỉ thấy được một mảnh mơ hồ.
Chuyện gì xảy ra, Yeatra không biết, và cô càng thêm hoảng loạn. Cô càng cố gắng nhớ, mọi thứ lại càng khó thành hình hơn. Giờ, đến cả tưởng tượng cũng là cực kì khó khăn.
Là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vans-force-phe-tich-the-gioi-cac-than/2989419/chuong-690.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.