Một buổi sáng sớm yên tĩnh, không biết ai đẩy ra cửa sổ, vì vậy trên lầu có một tiếng la hét truyền ra, “Đoàn công tử đến!! —— ”
Đoàn Sùng Hiên vẫy quạt, lòng bàn tay bỗng chảy mồ hôi lạnh.
Bụi bay mịt mù, các cô nương nhấc váy dài, vẫy vẫy khăn thêu, từ sau phố, từ trong khách sạn, từ trên lầu cao chạy như bay mà xuống, từng trận gió thơm cùng làn váy tung bay.
Chỉ trong nháy mắt, hai bên đường đứng đầy người. Trang sức hoa mai tinh xảo, trâm ngọc đính châu; có cô nương vừa thức không lâu, còn chưa kịp trang điểm, liền để tóc dài, lụa mỏng che mặt.
Các cô đứng ở hai bên đường, ánh mắt sáng quắc nhìn Đoàn Sùng Hiên.
Ân Bích Việt và Lạc Minh Xuyên, không tự chủ cùng nhau cách xa người kia.
Đoàn Lải Nhải đi nhanh hai bước, “Hai huynh chờ đệ với…”
Ân Bích Việt lần thứ nhất thấy loại tình cảnh này, “… Thanh danh của đệ đã truyền rộng như vậy?”
Nhóm nữ tu Liêm Giản tông không đến nỗi này, đây là những cô nương trong Diệp thành.
Từ khi Đoàn Sùng Hiên trở về, bên Thu hồ chợt trở nên náo nhiệt.
Mỗi ngày đều có các cô nương khác nhau vừa vặn ‘đi ngang qua’ nơi này, đứng ở bên hồ ngắm phong cảnh.
Tiểu viện ba người Ân Bích Việt ở, mỗi lần dậy vào sáng sớm, đẩy cửa liền nhìn thấy túi thơm, khăn tay đầy đình.
Các đệ tử Thương Nhai sơn rất vui vẻ, mỗi ngày đều có thể nhìn thấy rất nhiều cô nương trang phục xinh đẹp, eo không mỏi chân không đau, luyện kiếm đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vang-sang-bach-hoa-cua-nhan-vat-phan-dien/16171/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.