Hai ngày.
Không dài không ngắn, đối với Bùi Tinh thì chẳng có gì đặc biệt, nhưng với Sơ Húc thì quả là dài đằng đẵng.
Hôm nay, là một ngày cuối cùng.
Sơ Húc vẫn đến đón Bùi Tinh tan làm như thường lệ. Cô mở cửa, lại thấy trên ghế phụ có một bó hoa hồng, hương hoa thoang thoảng khắp khoang xe.
“Tặng em đấy.”, Sơ Húc đứng phía sau cô, bất thình lình lên tiếng.
Cô nghi hoặc nhìn anh, thấp giọng hỏi: “Sao tự nhiên lại tặng hoa cho em?”
Sơ Húc không nói gì, chỉ cười cười.
Bùi Tinh càng nghi ngờ. Thấy anh nhướng mày ra hiệu, cô khom người cầm bó hoa lên rồi ngồi vào chỗ. Anh tiện tay cài dây an toàn cho cô, lúc cúi người, hơi thở của anh phả thẳng vào mặt cô, anh cong khóe miệng, tâm trạng có vẻ rất tốt. Lúc đứng dậy, anh lại đưa tay khẽ véo vành tai mềm mại của cô một cái.
Thấy tâm trạng anh có vẻ cực kỳ tốt, Bùi Tinh nhíu mày hỏi, “Anh… trúng xổ số à?”
Sơ Húc liếm môi, vuốt tóc cô rồi nói, “Hình như em hiểu lầm gì về giá trị con người anh rồi, trúng xổ số thì có gì mà vui chứ.”
Bùi Tinh gãi gãi vành tai, thật sự cô cảm thấy hôm nay Sơ Húc có gì đó không bình thường… Nhưng là gì thì cô lại không nói ra được…
Dọc đường về, trong xe chỉ còn tiếng nhạc dìu dịu.
Về đến nhà, Sơ Húc lại càng lạ hơn. Anh không bảo cô lên tầng tắm rửa trước, mà lại bảo cô ngồi ở sô pha, còn cười nói: “Anh đi nấu cơm, tăng cường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vang-duong-om-lay-em/458109/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.