Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 108 Chương 109 Chương 110
Chương sau
Vị chủ trì đứng trên sân khấu nói: Các vị cuộc thi hôm nay có một phần đặc biêt là: Các vị tiên sinh chỉ bỏ phiếu cho một người dự thi là 6 điểm. 4 điểm là các vị sĩ tử may mắn được chọn cho điểm. Qua đó bài thơ nào được bình chọn nhiều điểm nhất sẽ đạt giải. Cuộc thi hôm nay bắt đầu. Chủ trì đưa tay bốc một lá thi: Sau đó giơ tay ra đọc: chữ Mùa trong bốn mùa. Sau đó mấy sĩ tử có tài hôm qua tiếp tục thi nhau làm thơ. Còn mấy sĩ tử khác biết mình không bằng nên ngồi im nghe thi thơ ca. Có ba người làm thơ xuất sắc nhất. Hai người may mắn đầu tiên đứng lên cho điểm. Người đầu tiên là Hầm Bân. Được bỏ phiếu 1 điểm. Người thứ hai là Tà Đoan 2 điểm Người thứ ba là Thụy Từ 3 điểm. Tư Trạch nhíu mày. Thừa Ân cười nói: Đúng là mấy kẻ không đầu óc. Người trụ trì đưa tay chỉ người thứ ba cho điểm: Không ngờ trúng Thời Sầm. Thời Sầm đứng lên nói: Bẩm tiêm sinh ta cho: Tà Đoan 1 điểm Thụy Từ 1 điểm Hầm Bân 1 điểm. Thời Sầm vừa nói song tất cả mọi người xì xào. Ngay cả các tiên sinh không ngờ Thời Sầm cho Thụy Từ 1 điểm. Thụy Từ nghe Thời Sầm cho điểm mà nhíu mày chắp tay nói: Vị Sĩ Tử này không biết vì sao cho ta 1 điểm. Thời Sầm nói: Ta cho đúng với thực lực. Với ta 1 điểm là đủ. Thụy Từ và toàn bộ sĩ tử trợn mắt xỳ xào: Không phải chứ Nói thật mạnh miệng Nhìn cách ăn mặc chắc công tử nhà quyền quý. Tính tự cao vậy là quen rồi. Thụy Từ chắp tay nói: Vậy tạ hạ không biết có thể chiêm ngưỡng tài năng của công tử không. Tà Đoan và Hầm Bân cũng chắp tay nói: Đúng vậy chúng ta muốn biết tài năng của vị công tử này. Tụy Từ nói: Nếu công tử có thể thắng ta. Thụy Từ xin chắp tay bái phục. Thời Sầm kêu: Được. Thời Sầm nói: Mời chủ trì bốc một lá đề hoàn toàn mới. Bọn ta sẽ làm thơ để các vị bình xét. Chủ trì quay qua nhìn mấy vị tiên sinh. Mấy vị tiên sinh gật đầu. Trủ chì nói: Được ta bốc thăm. Chủ trì đưa tay vào trong thùng đề lấy ra một tờ đề đọc to: Nhiên- trong thiên thiên Thời Sầm nghe song nói: Tầm Hiên phiên dịch Sau đó vắt tay sau lưng đọc: Bích tiễu hiên không phong đảo xuy Yên thanh sương kính lậu như ty Đan lương trước mạn vô tàng diệu Bạch điểu phiên duy bắt thụ ky Bão tất ngâm tàn nhân tự viễn Ỷ lâu tâm tại ngã ưng tri Tảo mai ưng cúc tung sơ phóng Dã hán khao khao hữu kỷ chi. Thời Tầm vừa đọc song Tầm Hiên liền cất tiếng: Gió thổi ngược chiều dốc núi xanh Khói trong sương đậm nhỏ tơ mành Lập loè đom đóm không che sáng Muỗi đói đêm đêm cứ lọt màn Ôm gói thôi ngâm người tự vắng Tựa lầu nên biết tấm lòng mình Sớm mai muôn cúc lưa thưa nở Cũng thấy rung tinh có mấy cành. Tiếng ngâm thơ Tầm Hiên vừa dứt. Cả Nhân Ngư Song im lặng không một tiếng động. Thuyên Uyên lão sư đằng sau sân khấu đã thả ly trà xuống bàn một tiếng cạch. Một vị tiên sinh đã cất tiếng: Hay. Hay lắm Lời vị tiên sinh vừa dứt cả Nhân Ngư ồn ào vỗ tay khen ngợi: Trời ơi hay quá Quá hay rồi. Thật sự rất hay Bài thơ xuất sắc Hau... Rất hay. Cả quán trà đua nhau khen ngợi. Một vị tiên sinh cất tiếng: Hai vị học trò này không biết tên gì. Cả quán nghe vậy im lặng nghe. Thời Sầm chắp tay nói: Học trò Thời Sầm. Tầm Hiên cũng chắp tay: Học trò Tầm Hiên Mấy vị tiên sinh gật đầu nói: Làm thơ rất hay. Rất có tài. Thụy Từ đứng dậy chắp tay: Tài học của ta đúng không bằng hai vị xin nhận của ta một lạy Thời Sầm đứng tránh cái lạy của Thụy Từ không nói: Ở đây có một vài vị tài năng không kém. Không biết có tiện lộ diện không. Lời Thời Sầm vừa dứt cả quán xôn xao: Trời còn nữa hả. Ai vậy Còn người tài giỏi hơn sao Sao không lộ diện gì cả thế Hoá ra nhân tài vẫn còn Năm nay Đại Lân ta quá nhiều người giỏi rồi. Một tiếng cười vang lên trên lầu hai phá vỡ tiếng xôn xao của mọi người. Một vị sĩ tử lầu hai bước ra chắp tay nói: Tại hạ Bách Điền xin được so tài cùng công tử Tiếp lại có hai vị ở lầu ba nói: Tại hạ Di Hoà xin chỉ giáo. Tại hạ Lân Canh xin chỉ giáo Lại một vị ở lầu hai đứng lên nói: Tại hạ Hào Kiện xin chỉ giáo. Vy Kỷ đang ngồi cùng bàn với nhóm Thời Sầm cũng đứng lên: Tại hạ Vy Kỷ cũng xin chỉ giáo. Sau đó là nhóm bàn Thời Sầm lần lượt đứng lên. Tất cả mọi người không tin được. Đừng nói bằng này người đều giỏi như Thời Sầm đó nhé. Và Đúng Như phán Đoán của các sĩ tử hôm đấy một màn thi tài nổi danh đã diễn ra. Nổi danh đến mức trong Nhân ngư song treo đến 40 bài thơ thi nhau của mấy Vị sĩ tử này. Số lượng nhiều nhất trong bằng ấy năm Nhân Ngư Song mở ra. Tất cả sĩ tử đều nói lần thi cử này nhóm thi thơ ca vào ngày cuối cùng chắc chắn đều đỗ. Thuyên Uyên lão sư sau cuộc thi đã ra về. Có điều ông đã cười rất tươi nói: Năm nay thật thú vị. Ai sẽ đạt Trạng Nguyên Đây. À Thời Sầm cũng rất tốt. Vy Kỷ cũng không tồi. Nhóm Thời Sầm ra cửa đi về mà vẫn có mấy vị sĩ Tử chắp tay chào. Sau khi về tới trọ. Cả nhóm lên phòng nghỉ ngơi. Đến tới qua Cửu Đỉnh ăn cơm. Sau đó cả nhóm ngồi với nhau. Tu Trạch nói: Năm nay quá nhiều người tài chúng ta không được lơ là. Tầm Hiên nói: Đã hứa cùng làm quan không được kẻ nào rớt. Tô Hạc gật đầu: Đúng mấy huynh mà rớt ta không bỏ qua cho đâu. Thời Tự nói: Trừ ta ra nhé. Ta đi thi cho vui thôi. Ta đâu thích làm quan Thừa Ân cười gật đầu nói: Vậy thì chừa huynh ra. Cả nhóm ngồi với nhau một lúc rồi đi nghỉ. Ngày mai bắt đầu ngày thi đầu tiên. *****NĐH*****
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 108 Chương 109 Chương 110
Chương sau