Hạng Trần gật đầu, nói thẳng không kiêng kỵ: "Muốn phá cục tất trước phải loạn cục." "Ta đến đây chính là muốn tạo ra hỗn loạn, để bọn họ tự lo không xuể, tranh thủ thêm nhiều thời gian cho sự phát triển của Hồng Hoang." "Ngươi đúng là một tên xấu xa." Tuyết Lăng Tiêu lườm hắn một cái, sau đó lại nói: "Nhưng cũng là một thằng ngốc tốt bụng." "Với cục diện hiện tại mà nói, có thể không cần ngươi gây rối thì Hồng Mông cũng đã định sẽ loạn thành một mảnh rồi." "Phượng Hoàng Thánh Địa chúng ta nay đã hiện thế, các thế lực thượng cổ khác tất nhiên cũng sẽ liên tiếp hiện thế, sẽ không lạc hậu là bao nhiêu." "Thượng Cổ Long Tộc, Côn Lôn, Dao Trì Bí Cảnh, Bất Chu Sơn, Quảng Hàn, Linh Sơn Lôi Âm, Chung Sơn, Cổ U Minh... những thế lực bá chủ thời thượng cổ này hầu như cùng lúc thoái ẩn với chúng ta, muốn xuất thế cũng sẽ diễn ra trong khoảng mấy trăm năm tới." "À đúng rồi, ngươi đang ở Hằng Cổ Thiên, Dao Trì Bí Cảnh cũng nằm ở vị trí Hằng Cổ Thiên, Dao Trì xem như là thế lực bá chủ thượng cổ của Hằng Cổ Thiên rồi." "Dao Trì Bí Cảnh——" Ánh mắt Hạng Trần sáng lên: "Vậy có phải hay không có rất nhiều mỹ nhân?" Tuyết Lăng Tiêu lườm Hạng Trần một cái, khẽ hừ một tiếng: "Dao Trì đúng là có rất nhiều mỹ nhân, nhưng những nữ nhân kia ai nấy đều người đẹp lòng ác, lòng dạ rắn rết, nếu ngươi muốn quyến rũ họ thì cẩn thận mình chết trên tay người ta đó." Hạng Trần nhếch miệng cười:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4888546/chuong-5856.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.