Hạng Trần triển khai công thế tình cảm với Tuyết Lăng Tiêu cũng không phải đơn thuần chỉ vì tình cảm. Trong đó cũng có thâm ý bố cục của Hạng Trần. Chính hắn rốt cuộc cũng chỉ là một người ngoài, cho dù đã có được thể chất Phượng Hoàng tộc, thậm chí trở thành Đế Hoàng, thậm chí còn có được quyền hạn của Thiếu chủ Phượng Hoàng tộc. Nhưng Phượng Hoàng tộc, vốn một mực cao ngạo không kém Long tộc, liệu có phục tùng một người ngoài hiện đại như vậy trở thành người ra lệnh trên đầu bọn họ không? Đương nhiên sẽ không phục, cho nên cho dù hắn có nắm trong tay quyền hạn này, trong thời gian ngắn cũng rất khó nắm giữ được lòng người của Phượng Hoàng tộc. Mà hắn cũng không có thời gian để một mực tại Phượng Hoàng tộc lôi kéo, thu mua lòng người các phía. Nếu đã như vậy, không bằng nâng đỡ một thiên kiêu Phượng Hoàng tộc người mình lên vị trí cao, đối phương làm Thiếu chủ Phượng Hoàng tộc trên mặt nổi, mình làm người đứng sau màn, điều khiển tất cả. Tuyết Lăng Tiêu bởi nhân duyên hội ngộ đã trở thành người mình mà hắn lựa chọn. Nhân sinh đôi khi thứ tự xuất hiện thật sự cũng rất quan trọng, nếu như lúc trước người đầu tiên hắn gặp là Hoàng Hi, biết đâu người hắn nâng đỡ sẽ là Hoàng Hi. Hai người ngồi trên Phượng sàng, Hạng Trần nắm tay Tuyết Lăng Tiêu khẽ nói: "Ta cũng nên rời khỏi Phượng Hoàng tộc rồi." "Tại sao?" Tuyết Lăng Tiêu hơi giận, lập tức đứng dậy. Hạng Trần cười khổ: "Ngươi ngồi xuống trước, nghe ta giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4888545/chuong-5855.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.