Cống Tôn Nghi nghe vậy, nụ cười trên mặt cũng cứng đờ. Hai kiện Thánh khí! Ngươi nghĩ Thánh khí là rau cải trắng chắc. Không đúng, cải trắng còn có thể đắt hơn thịt nữa là. Toàn bộ La Thiên Đế quốc, số lượng luyện khí tông sư có thể rèn Thánh khí không nhiều, với tư cách là pháp bảo loại đỉnh cấp nhất, Thánh khí là vật có giá mà không có thị trường. Hai kiện Thánh khí, Thượng Thư phủ đệ có thể lấy ra, thế nhưng cũng xót ruột vô cùng. Khóe miệng Cống Tôn Nghi co giật, thấy đối phương dáng vẻ nửa sống nửa chết này, trong lòng cười lạnh: "Cũng may ta mang theo thần y tốt nhất trong phủ tới." Hắn nói với một vị lão nhân bên cạnh: "Trương thần y, ngài đến xem cho Hướng công tử một chút đi, nhất định phải cứu chữa cho Hướng công tử thật tốt." Lão giả kia gật đầu, tự tin nói: "Cống Tôn đại nhân yên tâm, ta nhất định sẽ chữa khỏi cho Hướng công tử." Hắn ở Đế đô cũng coi như là một thần y có tiếng, đối với y thuật của mình cũng vô cùng tự tin. Hắn đi tới bên giường ngồi xuống, nắm tay Hạng Trần bắt mạch, dần dần vẻ mặt hắn trở nên nghiêm túc, lông mày nhíu chặt lại. Hắn cảm thấy được, trong cơ thể đối phương có một luồng độc tính cực kỳ khủng bố đang ăn mòn sinh cơ của hắn, chiếm cứ trong nguyên thần. Loại độc này có lai lịch gì, hắn chưa từng thấy qua. Độc của Thái Cổ, La Thiên chưa chắc đã có, hai vũ trụ khác nhau... Vẻ mặt hắn nghiêm túc, đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4854398/chuong-4100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.