Gần đây ký ức của Kim Thiên Thụy đều bị hủy diệt, bọn họ tự nhiên cũng không có cách nào từ ký ức mà có được tình huống gì. Mà Hạng Trần chính là không muốn để bọn họ biết, giữa Kim Thiên Thụy và Diệp Tu Trần có ân oán dây dưa gì, từ đó rút dây động rừng làm lộ ra chuyện gì. Trong tinh không ngoài Thái Cổ Hoàng Thành, trên một trong những tinh thần Thái Âm, thân ảnh của Hạng Trần đột nhiên xuất hiện. Hắn nhìn thanh Phần Dương Kiếm vừa tới tay của mình bị Đỉnh ca thôn phệ, tham ô, trong lòng đều đang chảy máu. "Rất lâu rồi không được ăn thứ gì ngon như vậy." Đỉnh ca đã luyện hóa Phần Dương Kiếm, phát ra ý niệm hưởng thụ. "Một thanh Thánh khí cứ thế mà mất rồi..." Hạng Trần lặng lẽ rơi lệ. "Hừ, trước kia thứ này đều là khẩu phần ăn thông thường của ta, từ khi ở trên người tiểu tử ngươi, ta còn chưa từng thôn phệ một kiện Thánh khí nào." Cổ Đỉnh ngược lại phàn nàn. "Ai, vậy là ta còn làm ngươi ủy khuất sao?" "Ngươi nghĩ xem sao." Trong lúc một người một đỉnh cãi nhau, Hạng Trần cũng hướng Thái Cổ Thánh Viện phá không mà đi. Nếu Hạng Trần không nhớ lầm, hình như kỳ thi tốt nghiệp cũng không lâu nữa. "Kỳ thi tốt nghiệp, hiểm ác vạn phần, vẫn là đừng đổi Khuynh Thành các nàng trở về, chính ta đi xông pha đi." Trong lòng hắn hạ quyết tâm, kỳ thi tốt nghiệp này vẫn là chính mình tham gia thì tốt hơn, Khuynh Thành các nàng ở Bắc Minh hải nhận được đãi ngộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4854294/chuong-3996.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.