Lời tỏ tình của các cô nàng Vương Bát tộc làm Nhị Cẩu chấn động trăm năm, sợ đến mức giả vờ như không nghe thấy. Ánh mắt Hạng Trần nhìn về phía Hứa Thiên Lăng đang buồn bực bên cạnh, thản nhiên nói: “Đại điệt của chú, cháu có phục hay không?” Hứa Thiên Lăng nghe vậy siết chặt nắm đấm, nghiến răng nghiến lợi, lạnh giọng nói: “Sau này cháu nhất định sẽ đánh bại chú! Với lại, cháu không phải cháu của chú.” Hạng Trần thở dài nói: “Hảo hài tử, có chí khí, tuy không có khả năng lắm để siêu việt chú, nhưng lấy chú làm tấm gương sẽ không sai đâu.” Nguyên thần Hứa Thiên Lăng giận dữ hét: “Đã nói rồi, cháu không phải cháu của chú!” “Cái đứa bé này sao lại nói chuyện như vậy? Cô cô của cháu là sư tỷ của chú, chú không phải sư thúc của cháu thì là gì? Có phải vì chú không đưa lì xì cho cháu không, lại đây, đây là một vạn lượng bản nguyên thần ngọc, cầm đi mà tiêu.” Hạng Trần vô cùng hào phóng bao một phong bao lì xì cho Hứa Thiên Lăng. Hứa Thiên Lăng tức đến mức tam hồn thất phách trong nguyên thần chấn động, cuối cùng ‘phốc’ một tiếng phun ra một ngụm bản nguyên tinh huyết, sau đó ngất đi. Hạng Trần vội vàng lấy bình ngọc ra để hứng lấy bản nguyên tinh huyết mà Hứa Thiên Lăng phun ra. “Hảo điệt nhi, mau, phun thêm hai ngụm nữa.” Hạng Trần vội vàng thúc giục, hai bàn tay đánh vào nguyên thần của hắn. Những người khác bên cạnh đều cạn lời, thật là ác độc mà. “Thôi được rồi, đừng trêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4854244/chuong-3946.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.