Diệp Tu Trần trong lòng suýt nữa bị dọa chết, một chưởng này ẩn chứa lực lượng đủ để dễ dàng diệt sát hắn. Nhưng mà, một chưởng này đã dừng lại trước người hắn, hắn nỗ lực ổn định cảm xúc và tâm cảnh của mình, bình tĩnh nói: "Công chúa điện hạ, tại hạ đã đắc tội ở đâu sao?" Đế Huyên Nhi thu hồi thủ chưởng, cười nhạt một tiếng, nói: "Đùa chút thôi mà, Diệp công tử không cần để ý." Diệp Tu Trần nói: "Công chúa điện hạ, trò đùa này quá dọa người rồi, sau này bớt đùa kiểu này với tại hạ đi." Hắn nói xong, lần nữa ôm quyền hành lễ, xoay người rời đi. Đế Huyên Nhi nhìn bóng dáng hắn rời đi, trong ánh mắt lóe lên một tia âm u. "Huyên Nhi tỷ, vừa rồi tỷ là ——" Đổng Biểu Muội mặt đầy kinh ngạc nhìn nàng. "Ta đang thử thăm dò hắn đó, ta hoài nghi, đây có lẽ không phải Diệp Tu Trần mà ta đã tiếp xúc trước đó, Diệp Tu Trần hiện tại thực lực đã không kém, chỉ cần hắn tiếp chiêu, ta liền có thể thăm dò ra hắn có phải hay không." "Nhưng mà ——" Mỹ mâu của nàng khẽ nheo lại: "Tiểu tử này còn thông minh hơn ta tưởng tượng, hắn không mắc lừa." "Cái này —— rất không có khả năng đi, đây là ở trong Thánh Viện, nếu như cái này và người trước đó không phải là cùng một người, tráo đổi trắng trợn như vậy, thần niệm Thiên Đạo của Thánh Viện nhất định sẽ phát hiện ra chứ." Đổng Biểu Muội cảm thấy khả năng này cơ hồ không có. "Nói cũng đúng, có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4854209/chuong-3911.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.