"Nhanh lên, Sư huynh, chỉ cần huynh công khai theo đuổi muội, muội sẽ giúp huynh giải thích, bằng không muội sẽ bôi nhọ huynh đấy, thậm chí còn thuê thủy quân tấn công huynh trên mạng." Ngữ Nhi, người luôn không chiếm được Sư huynh, bắt đầu hắc hóa uy hiếp. Sau khi chấn động, Hạng Trần hoàn hồn, cười một tiếng gian tà, sau đó lập tức gửi một đoạn pháp tượng video đến Thần Cơ Pháp Kính của Ngữ Nhi. Với tiếng "tút", Thần Cơ Pháp Kính báo hiệu, thần niệm của Ngữ Nhi lập tức xem xét nội dung trên Thần Cơ Pháp Kính, sau đó nàng "á" một tiếng thét chói tai, nghiến răng nghiến lợi nhìn Hạng Trần. "Sư huynh, huynh quá đáng lắm rồi!" Trong Thần Cơ Pháp Kính truyền đến một đoạn pháp tượng video, bên trong là thân ảnh của một tiểu nha đầu, tiểu nữ hài này vậy mà đang len lén liếm nước mũi chảy xuống của mình! Đây rõ ràng là chuyện của Ngữ Nhi hồi nhỏ, Hạng Trần lúc đó đã lén lút ghi lại. "Sư muội, muội là do ta tay phân tay nước tiểu nuôi nấng lớn lên, vậy mà muội dám uy hiếp ta? Hừ, ta đây còn có pháp tượng muội ngủ đái dầm, còn có pháp tượng ta thay tã cứt đái cho muội nữa, muội chơi lại ta không?" Thần niệm của Hạng Trần khinh thường nói. "Huynh, huynh, huynh, ô ô, Sư huynh thối tha." Mắt Ngữ Nhi đều sắp đỏ lên, nước mắt tủi thân đều sắp trào ra. "Đừng giả vờ nữa, mau giúp ta giải thích đi!" Mọi người không rõ ràng cho lắm, Thanh Thu Nặc Lam hỏi: "Ngữ Nhi, làm sao vậy?" Ngữ Nhi lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4838206/chuong-3752.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.