Mọi người nhìn nhau, không ai nói gì, tiểu Kê hưng phấn nói: “Trần ca, chúng ta có thể làm lại nghề cũ rồi, trộm kho báu của hắn!” Lời vừa nói ra, các cường giả bản thổ của Tử Thiên Thần Vực đều kinh ngạc nhìn về phía Hạng Trần và tiểu Kê. Trộm kho báu! Nghề cũ? Thì ra ngài là Quân tọa như vậy! Hạng Trần thấy ánh mắt của Mạc Tử Dương và những người khác nhìn mình ánh mắt lộ vẻ kỳ quái, ho khan một tiếng, có chút xấu hổ, giận dữ một bàn tay cách không vỗ vào đầu tiểu Kê, mắng: “Đồ không có tiền đồ, trộm kho báu cái gì, đó gọi là dọn kho giảm gánh nặng cho người khác! Hiện giờ chúng ta đã là chúa tể một phương, sao có thể làm cái chuyện vô vị như vậy được, mấu chốt là đó cũng không phải là kế sách lâu dài, dọn kho cho người khác chỉ là phất nhanh trong thời gian ngắn, chúng ta bây giờ có quân đội cần bồi dưỡng lâu dài, cần thu nhập ổn định lâu dài mà lại phất nhanh.” Tiểu Kê ôm đầu ủy khuất không dám nói gì nữa, ông nội nó chứ, giả bộ cái gì, người khác không biết ngươi, nhưng huynh đệ chúng ta theo ngươi từ phàm nhân sao lại không biết ngươi? “Ngươi còn dám mắng ta trong lòng!” Hạng Trần cũng trợn mắt nhìn hắn một cái, giơ tay lên lại là một quyền đánh vào đầu hắn. Sắc mặt tiểu Kê biến đổi, quên mất việc Lang Vương ở cự ly gần có thể cảm nhận tâm niệm của Lang Tướng, hắn vội vàng mặc niệm Trần ca anh minh thần võ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4838205/chuong-3751.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.