Vẻ mặt bi phẫn, nhỏ yếu, bất lực này của Hạng Trần khiến tất cả đệ tử Thất Đao Tiên Môn xung quanh đều tức đến xanh cả mặt. "Trời ơi, sao lại có người vô liêm sỉ như thế này chứ!" "Cây không vỏ ắt chết, người không biết xấu hổ thì thiên hạ vô địch mà!" Dư Trưởng Lão nghe vậy, ánh mắt băng lãnh nhìn về phía những người khác, phẫn nộ quát: "Hồ nháo! Các ngươi nghĩ đây là nơi nào? Mặc dù không ở tông môn, nhưng dám trắng trợn cướp bóc đệ tử đồng môn, coi quy củ tông môn ở đâu chứ?" "Trưởng lão, không phải chúng tôi..." "Chính là, chính là." Hạng Trần vội vàng xen mồm, giận dữ lấp đầy lồng ngực nói: "Chẳng lẽ chỉ vì sư đệ tu vi thấp mà các ngươi có thể ức hiếp ta như vậy sao? Nếu đều như các ngươi, lực ngưng tụ của tông môn ở đâu? Trưởng lão làm chủ cho ta, ta không phải sợ bọn họ, chỉ là ta tuổi nhỏ hơn bọn họ, nhập môn muộn, tu vi không bằng bọn họ mà thôi." "Cút đi, tiểu tạp chủng, ngươi còn biết xấu hổ không hả?" Một tên đệ tử Thất Đao Tiên Môn bị đánh tức đến mức xông tới chụp vào Hạng Trần. "Trưởng lão cứu ta!" Hạng Trần nhất lưu trốn ở phía sau Dư Trưởng Lão. "Trước mặt bản tọa cũng dám làm càn!" Dư Trưởng Lão vung một cái tát ra, đệ tử này trực tiếp bị một chưởng đánh bay. "Hắc hắc, lũ ngu ngốc, đến đây!" Hạng Trần truyền âm châm biếm, đồng thời ở phía sau Dư Trưởng Lão kêu lên: "Dư Trưởng Lão bá khí! Tông môn ta có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4789559/chuong-1939.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.