"Phàn Bình, người được mệnh danh là Kim Cương Bất Hoại, đã khiêu chiến Đường Ngọc, đệ nhất nhân của đệ tử khảo hạch rồi, mọi người đừng bỏ lỡ nha." "Đường Ngọc? Cái tên có thành tích khảo hạch cao nhất năm trăm năm qua đó ư? Thú vị, đệ tử hạch tâm mới này thật biết gây chuyện nha, lần này có kịch hay để xem rồi." "Đường Ngọc là người của Đại sư huynh Thượng Quan Kinh Hồng, Phàn Bình là người của Mạnh Tử Khôn, hai bên đương nhiên không hợp nhau. Nghe nói Đường Ngọc đã giết mấy trăm đệ tử Bá Đao Phủ trong kỳ khảo hạch, hai bên đã kết tử thù rồi." "Thần Phách thiên phú của Phàn Bình có lực phòng ngự kinh người, lại tu hành Kim Thân Thiên Công của tông môn. Thực lực tuy không phải mạnh nhất trong Tiêu Dao cảnh giới, nhưng lực phòng ngự tuyệt đối đứng đầu. E rằng Đường Ngọc lần này phải thất bại rồi." Một lượng lớn đệ tử tông môn trên Thiên Nhai nghe tin mà đi, theo sau bàn tán. Tu hành giới thích nhất chính là xem loại náo nhiệt chém giết này. Ngoài ba mươi dặm, đây là một mảnh Thanh Sơn, Phàn Bình rơi trên mặt đất dưới chân núi Thanh Sơn, hai tay khoanh lại. Còn Hạng Trần, cũng lập tức rơi trước người hắn ngoài mấy ngàn mét. Trên người Phàn Bình, một tầng kim quang bao phủ, cả người trông kiên bất khả tồi, bảo tướng trang nghiêm. Còn Hạng Trần, một đôi Vọng Nguyệt Đồng đã mở ra, đồng lực ngưng tụ trên người đối phương, một cái chớp mắt liền phát hiện một loại khí kiên nhuệ tản ra trong năng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4788758/chuong-1138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.