"Vương điện chủ, số đệ tử xuống dưới có bao nhiêu?" Lý Địch trưởng lão lại hỏi. Vương điện chủ ngắm nhìn hắn, nói: "Ít nhất tám vạn người, chúng ta liều chết bảo vệ, phần lớn đệ tử tham gia khảo hạch vẫn có thể an toàn tiến vào Vực Ngoại chiến trường, chỉ cần nhóm người tham gia khảo hạch này có năng lực sinh tồn và thích ứng đủ mạnh, ít nhất có thể sống được bốn vạn người." Hạng Trần nếu như nghe được những lời này, e rằng sẽ tức đến lệch cả mũi, mắng một câu phóng cái rắm vào mặt mẹ ngươi, lão già nhà ngươi đây là muốn kế thừa danh hiệu Đệ Nhất Hắc của Vạn Yêu ta chắc. Người còn sống tiến vào Vực Ngoại chiến trường, tối đa cũng chỉ khoảng năm vạn người. "Tông chủ, bây giờ phái quân đội vào, một là dễ trúng mai phục của kẻ địch, hai là, cho dù kẻ địch không mai phục, không gian bất ổn bên trong cũng sẽ kìm chân mấy trăm ngàn binh lực của chúng ta trong vài năm, bây giờ mấy đại Vực Ngoại chiến trường đều tương đối căng thẳng, đầu tư nhiều binh lực như vậy để đi cứu những đệ tử tham gia khảo hạch này quả thật không sáng suốt." "Hơn nữa, chúng ta thiết lập khảo hạch này, không phải chỉ là để rèn luyện sức chiến đấu, ý chí lực cũng như năng lực sinh tồn của bọn họ sao." Một vị trưởng lão khác cũng không đề nghị quân đội can dự vào giúp đỡ. "Từ thi thể còn sót lại ở hiện trường mà xem, quả thật chỉ có khoảng hai vạn người, Vương điện chủ bọn người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4788650/chuong-1030.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.