Mà Hạng Trần rời khỏi Huyết Viu Tửu Quán, đi đến một viện lạc riêng biệt thuộc về một khách điếm tên là Thanh Bình Sơn Trang, cách đó hơn mười cây số. Trên đường đi hắn cũng không che giấu tung tích của mình, rất dễ dàng bị dò xét được nơi ở. Ngày thứ ba, chập tối, một thân ảnh bước vào trong hẻm nhỏ của Huyết Viu Tửu Quán, trong tay xách một bao khỏa tròn vo. Người đến mặc hắc y, mũ liền áo đen che kín, khăn che mặt che mặt, từ chỗ cổ có thể nhìn thấy một hình xăm nhện, một đôi mắt u lãnh. Liệp Chu! Liệp Chu, người đã hoàn thành một nhiệm vụ săn giết, lần nữa trở lại Huyết Viu Tửu Quán. Tu vi chân thật của Liệp Chu là Tông Sư Lăng Tiêu cảnh giới nhị trọng, nhưng bản lĩnh săn giết xuất sắc đã khiến hắn từng có chiến quả bưu hãn khi diệt sát Tông Sư Lăng Tiêu ngũ trọng. Mà lúc này, bốn người đi tới đối diện, đều là toàn thân áo đen, trên đầu quấn khăn đen. “Chu Ca, trở về rồi.” Trong bốn người này, trong đó một tên nam tử trên mặt có một vết sẹo hình con rết cười nói. Người này có biệt danh giang hồ là Ngô Công, cũng là một Sát Thủ Tông Sư Lăng Tiêu cảnh giới, Địa cấp nhị phẩm, so với Liệp Chu cũng chỉ thấp hơn một phẩm. Liệp Chu đạm mạc gật đầu, không nói một lời. Ngô Công nhìn chằm chằm bao khỏa trong tay hắn cười nói: “Lại hoàn thành một đơn nữa à, hảo gia hỏa, năng lực của Chu Ca thật sự khiến chúng ta bội phục.” Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4788523/chuong-903.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.