Mạn Hà nhìn bàn tay của mình, còn có cái đuôi dài phía sau, sợ đến mức thét lên một tiếng. "Công tử, ta, sao ta lại biến thành thế này rồi?" Mạn Hà đại kinh thất sắc, bị bảy cái đuôi đột nhiên sinh ra này làm cho giật mình. Hạng Trần vỗ vỗ lưng của nàng, cười nói: "Đừng lo lắng, đây chỉ là bản tướng huyết mạch của ngươi, thu liễm huyết mạch là sẽ biến mất." "Bản tướng huyết mạch? Được, ta thử xem." Mạn Hà đi cảm nhận, trong cơ thể mình quả thật nhiều thêm một cỗ lực lượng huyết mạch cường đại. Sau đó nàng thử đi chưởng khống cỗ lực lượng này, thu liễm chi lực huyết mạch. Chỉ thấy bảy cái đuôi, chậm rãi thu liễm biến nhỏ, sau đó biến mất ở xương đuôi, móng vuốt, đôi tai mèo mềm mại cũng khôi phục bình thường. Mạn Hà thấy mình khôi phục bình thường, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, sắc mặt đỏ bừng nhìn về phía Hạng Trần đang trêu đùa nhìn nàng. "Không dọa đến công tử chứ? Ta cũng không biết sẽ biến thành thế này, xin lỗi." Mạn Hà vội vàng ôm lấy Hạng Trần. "Ha ha, nói xin lỗi gì chứ, công tử ta nhưng là Vạn Yêu Chi Vương, không sao cả, nhưng mà vừa nãy có vui không?" Hạng Trần cũng ôm eo ong thon thả của Mạn Hà. "Vui vẻ." Mạn Hà đỏ mặt nhỏ giọng nói, trên mặt còn một vẻ dư vị. "Sau này ngươi có thể yên tâm rồi chứ, công tử sẽ không vứt bỏ ngươi đâu." Hạng Trần vuốt ve sau lưng nhẵn bóng của nàng, hắn cũng biết thân là thị nữ thiếp thân Mạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4788522/chuong-902.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.