“Đã nói rồi phải gọi ta là chủ nhân, chủ nhân!” Hướng Dương Quỳ Tịch tức giận đến mức đấm một quyền vào đầu chó của Thôn Nguyệt Thiên Lang Hạng Nhị Cẩu, nói: “Không được, Thang Cốc nhưng là thánh địa của Hướng Dương gia tộc chúng ta, ngươi nghĩ ai muốn vào là có thể vào sao? Ta cũng chỉ có năm mười tuổi đó, được trưởng bối hộ tống đi vào, trải qua lễ tẩy trần của Thần Điểu đại nhân một lần. Hơn nữa nơi đó vô cùng nóng bức, không có công lực Hồn Nguyệt Cảnh Giới Đại Thiên Vị căn bản không thể chống đỡ được lực thiêu đốt của mặt trời ở nơi đó, đem ngươi đi vào không đến một lát là có thể nướng chín ngươi rồi.” Thôn Nguyệt Thiên Lang nghe vậy có vài phần thất vọng, xem ra chỉ có chờ đi đến Thiên Dương Đảo nơi Hướng Dương gia tộc trú ngụ rồi len lén đi vào Thang Cốc thám hiểm một chút. Mà lúc này, hàng hóa tài nguyên đều đã được chuyển lên Linh Hạm, chuẩn bị xuất phát đi tới tòa đảo tiếp theo rồi. Thôn Nguyệt Thiên Lang hỏi: “Mấy trăm tòa đảo, chúng ta phải lần lượt đi theo như vậy sao?” “Đương nhiên không cần, cần gì phiền phức như vậy, có mấy chi hạm đội đi ra cơ mà, chúng ta chỉ phụ trách một phần nhỏ, hì hì, lần này cũng là lần đầu tiên ta đi ra đánh cướp.” Tiểu yêu nữ xoay người cưỡi lên Thôn Nguyệt Thiên Lang. “Tiểu Ha, đưa ta bay.” Chi hạm đội này chạy về phía tòa đảo tiếp theo, không đến một giờ, lại tới một tòa đảo lớn hơn một chút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4788304/chuong-684.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.