Liễu viện trưởng đột nhiên đập một bàn tay lên trên mặt bàn, bàn cờ và quân cờ trên bàn lập tức loảng xoảng rơi đầy đất. Sắc mặt Hiểu Chiến đều hơi trầm xuống, viện trưởng nổi giận rồi. Một cỗ uy áp kinh người của Liễu viện trưởng lập tức bao phủ lấy trên thân Hạng Trần, sóng tinh thần mãnh liệt từ hồn uy này áp chế khiến trong lòng Hạng Trần cực kỳ đè nén, khó chịu, đầu thậm chí còn truyền đến từng trận đau nhói. Nhưng mà Hạng Trần cắn răng, không lùi một bước, một mặt quật cường nhìn Liễu viện trưởng. "Ngươi biết ngươi đang nói chuyện với ai không?" Giọng Liễu viện trưởng lạnh đi mấy phần. "Cho dù ngài là viện trưởng đại nhân, lời này, ta cũng dám nói như vậy, ta có thể cứu Khuynh Thành, người khác cho dù có thể cứu nàng, cũng chỉ có thể dùng một vài phương pháp làm tổn thương nàng." Hạng Trần kiên định nói. Liễu viện trưởng cười lạnh một tiếng, nói: "Ngay cả ta cũng bó tay hết cách, ngươi một tu sĩ Tiên Thiên nho nhỏ, ngươi có thể có biện pháp gì?" Hạng Trần cười ha ha một tiếng, nói: "Không sai, nói về tu vi, so với ngươi, điểm công lực này của Hạng Trần xác thực không tính là gì, nhưng mà, luận cứu người, mười Liễu viện trưởng các ngươi cũng không sánh được một mình Hạng Trần ta." "Viện trưởng, chính ngài mắc bệnh còn khó tự cứu, mà còn nói ta?" Khóe miệng Hạng Trần lộ ra một tia ý cười châm chọc. Liễu viện trưởng nghe vậy mắt già híp một cái, đôi mắt đục ngầu bắn ra một đạo tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4788058/chuong-438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.