Trên những thi thể này, từng cái đều ngưng kết ra sương lạnh màu xanh u ám, thi thể cứng đờ, vặn vẹo thành hình dạng khác nhau, nhưng có thể thấy được, biểu lộ của bọn họ là thống khổ trải qua bao nhiêu tuyệt vọng mới có được. Hạng Trần lần đầu tiên nhìn thấy những người này, liền nói: "Những người này, bên trong có bảy người đều đã chết, nhưng người này, vẫn còn sống, vừa mới đưa tới không lâu sao." Hạng Trần nhìn về phía một người trong đó, trên mặt người này cũng đều nổi lên vẻ thống khổ, đã cứng đờ ngưng kết, nhưng trong đôi mắt đang mở của hắn, lại lộ ra sự kiên định, khiến người ta chấn động. Mà người này, vóc người khôi ngô, nhìn tuổi tác cũng là một thanh niên, là cường giả Nguyên Dương cảnh giới. "Tiểu tử này là hôm qua vừa mới đưa vào, ở trong học viên của các ngươi, trong nội cung, vẫn còn chút danh tiếng, hình như là tiểu tử trên Hổ bảng." Vương Dương trưởng lão nói. Hạng Trần đi qua, nói: "Ta cứu hắn trước, cũng may vừa mới bị băng phong không lâu, còn như những người khác, linh hồn đều đã tan rã biến mất rồi." "Trưởng lão à, bản công pháp này của ngươi lại để lâu thêm chút nữa, phải hố chết bao nhiêu người chứ." "Cái này cũng không oan ta, đều là chính bọn họ lựa chọn, mà lại lúc lựa chọn, ta đã từng cáo tri lợi hại, từng người một tâm cao khí ngạo, tự cho rằng muốn tu hành, ta cũng không có cách nào." Vương Dương trưởng lão nhún nhún vai. Hạng Trần đi qua, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4788017/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.