Lúc này, ba tên kỵ sĩ mặc khôi giáp, cưỡi Long Câu đang lao nhanh đến cửa thành. "Vương thượng thánh chỉ!" Một tên kỵ sĩ xuống ngựa, hét lớn nói, tay cầm một cuộn thánh chỉ màu vàng. Xoạt xoạt… các tướng sĩ ở cửa thành lập tức quỳ một gối xuống. Tên kỵ sĩ này quát lên: "Vương thượng có chỉ, Tam hoàng tử điện hạ bị kẻ xấu sát hại, Thánh noãn của Dạ Vương phi bị mất, toàn thành phong tỏa lối ra, toàn lực bài tra người qua lại, toàn lực tuần tra một tên thiếu niên tóc bạc chừng hơn mười tuổi, kẻ này là hung thủ giết người, kẻ nào bắt được thiếu niên này, thưởng kim mười vạn, phong Vạn Hộ Hầu." Tên kỵ sĩ này nói xong, từ trong tay ném ra một bức họa cuộn, ném xuống trên mặt đất. "Chúng ta nhận chỉ!" Vị tướng lĩnh giữ cổng cung kính nói, những người kia nghe vậy trong lòng cả kinh, Tam hoàng tử điện hạ, bị người ta giết rồi sao? Ai mà to gan đến thế? Vị tướng giữ thành này nhặt bức họa cuộn lên, người trong bức họa cuộn, rõ ràng là hai bức họa, một bức là họa tượng dung mạo trước đây của Hạng Trần, nhìn qua niên kỷ lớn hơn nhiều, dung mạo còn chưa tuấn mỹ đến vậy. Mà bức thứ hai là dung mạo hiện tại của Hạng Trần, nhìn qua trẻ hơn nhiều, dung mạo cũng cực kỳ tuấn mỹ, họa tượng giống như đúc, hầu như giống y như thật. Tên kỵ sĩ này tuyên chỉ xong, lập tức dẫn người lại xông vào trong thành. "Lại có người dám sát hại Tam hoàng tử! Ai mà to gan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4787949/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.