Tiếng nói thô cuồng hào sảng của nam nhân này thốt ra, chấn động đến mức thanh niên áo bào lam sững sờ, trợn mắt hốc mồm nhìn Hạng Trần. "Nam, là nam!" Các hộ vệ xung quanh cũng trợn mắt hốc mồm nhìn hai thiếu niên tuấn mỹ. Sau đó, thanh niên áo lam mặt tối sầm, lạnh lẽo nói: "Nếu là nam, thì đuổi ra ngoài." "Cút ra ngoài." Thanh niên áo lam hoàn toàn mất hết hứng thú, mà các hộ vệ của hắn trực tiếp bắt đầu đuổi người. "Thôi vậy, bây giờ vừa mới gây họa, không nên phô trương, nhịn các ngươi một chút." Hạng Trần hừ lạnh, buông xuống một viên kim tệ, xoay người chuẩn bị rời đi. "Thiên Vũ, chúng ta đi thôi." Hạng Trần nói với Thiên Vũ. Đúng lúc này, một tên hộ vệ đưa tay đẩy Thiên Vũ. Rầm...! Nhưng mà, trên người Thiên Vũ, một cỗ ngọn lửa màu đỏ tươi lập tức sinh ra cháy lên trên tay tên hộ vệ này. "A..." Hộ vệ có tu vi chẳng qua Thần Tàng cảnh giới Đại Thiên Vị này một tiếng kêu thảm thiết, bàn tay, cánh tay, lập tức bốc cháy lên. Bàn tay và cánh tay của tên hộ vệ này, trong một cái chớp mắt hóa thành tro tàn, cháy thành tro, cả người hắn nằm trên mặt đất kêu rên. "Mã Lục!" "Đáng chết, tiểu súc sinh, ngươi dám động thủ!" Những hộ vệ khác kinh hãi thất sắc, sau đó giận dữ, lập tức ùa tới, vây quanh hai người. Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt! Từng chuôi đao kiếm sáng loáng rút ra, toàn bộ chĩa vào hai người. Hạng Trần nhíu mày, ngắm nhìn Thiên Vũ bên cạnh, sắc mặt Thiên Vũ đạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4787948/chuong-328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.